Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2010

Tớ thích nhất từ "manage" trong tiếng Anh, bởi vì nó chính là những gì tớ đang làm

Tớ vẫn nghe mẹ tớ nói rằng " một con ếch ngồi mãi nơi đáy giếng thì chỉ thấy trời bé bằng cái vung thôi "

Thế là tớ đem phủ nhận tất cả những gì được coi là giỏi, là hay, là xuất sắc, vì những cái đó phải đi kèm với một tiêu chuẩn của ai chứ ko thể nói chung chung được.

và cũng bởi vì mọi thứ đều trở nên vô cùng trong cái giới hạn mênh mông của cuộc sống này.

Tớ chưa bao giờ hối hận về lựa chọn của mình.

Cậu có biết lần cậu vào nhà tớ bảo với tớ là cậu sẽ theo ngành Bất động sản bên KTQD, tớ thấy ngưỡng mộ lắm lắm, vì có thằng bạn học giỏi và có chí nữa chứ, giờ tớ vẫn hay kể với mẹ tớ về cậu, và những ấn tượng về cậu thì vẫn luôn là như thế.

Hôm đó cậu đã làm tớ thấy lo ngại vì một câu nói, tớ vốn ko phải là đứa cố chấp nhưng tớ nhạy cảm, hồi đó tớ nhạy cảm hơn mức cho phép, tớ ko định khóc đâu, nhưng mà ko hiểu sao khi nghe cậu nói xong tớ lại muốn khóc òa lên như thể tớ là một con ngốc nhất thế gian. Bởi vì tớ cảm giác câu nói vô tình ấy như một sự phủ định, dù biết cậu ko hề cố ý làm tổn thương tớ.

OK, tớ chấp nhận.

Bởi vì con người ta đã nói là làm mà. Tớ ko muốn nói khi tớ ko làm được, mà một khi đã nói thì tớ muốn làm cho được, làm với mọi sự cố gắng.

Cậu biết ko, trong tiếng anh có một từ mà tớ rất thích, đó là từ "manage", ê, đừng có nghĩ tớ có tham vong làm quản lí nha, "manage " trong cái cấu trúc "manage to do sth" ấy, đó có nghĩa  là xoay sơ, nỗ lực để làm gì đó.

Tại sao ư?

Vì nếu bây giờ có một câu hỏi: hãy miêu tả đúng nhất hình ảnh của bạn bằng một từ, thì tớ sẽ chọn từ " manage"......

Nói thế để cậu biết rằng tớ đang vô cùng khó khăn vất vả, thế nên tớ mới thấy mình thật may mắn khi có một người bạn như cậu.

Hôm nay cậu phải mất cả buổi chiều để đi hỏi hộ tớ cái schedule chắp vá của cả khoa, tớ tự hình dung là cậu phải vất vả lắm, thấy cậu online trong tình trạng mệt bở hơi tai là tớ biết ngay, nhưng hôm nào sẽ mời câu đi đâu đó chơi để trả công đấy, hôm đó nhất định phải rủ Em Xinh Tươi của cậu đi để tớ xem mặt nhé. OK?

Tớ đang rất mệt, cậu cũng biết rồi đó, cậu thừa hiểu những gì tớ đang làm mà, thế nên cậu đã giúp đỡ tớ thật nhiệt tình làm tớ thấy cảm động, rất rất cảm động luôn, làm sao để cậu có thể tìm được từng ấy các môn nhỉ, trong khi bọn cậu học tín chỉ???

Tớ luôn chọn con đường có gai nhỉ, ngay cả khi còn là một con bé 10 tuổi tớ đang thích gai góc rồi, cậu còn nhớ vụ trèo lên đống củi với Thu Anh nghịch ngợm ko.....?

Giờ vẫn thế, vẫn gai góc và ưa chinh phục, bởi vì tớ luôn có một tâm niệm: Tự thân vận động hay là chết.

Nếu như ko vận động thì tớ sẽ chả làm được gì hết cả, mà tớ là đứa ko bao giờ thích những gì người ta vẽ ra, tớ ko cam chịu đâu.

Có lẽ cậu hiểu tớ.

Tớ tin là vậy. Bởi vì con bé của 10 tuổi ko khác mấy với con bé 20 tuổi đâu, về tính cách ấy.

Chủ động là cá tính của tớ mà.^^

Cấm trêu tớ và gợi lại chuyện cũ^^



1 nhận xét: