Thứ Hai, 30 tháng 8, 2010

Mảnh vụn

Chia tay tháng 8....... 

.....cái tháng giao mùa thật đẹp, cái tháng mà để cho lòng người ko khỏi nhớ nhung, lưu luyến....

tháng cuối cùng của những đợt nắng hè sót lại mà vẫn còn gay gắt,

tháng cuối cùng của những dư âm về mùa thi vừa qua,

tháng cuối cùng cho những chuyến du lịch để quay trở về với công việc đời thường

....và đối với con bé, đó còn là những mảnh vỡ hạnh phúc còn sót lại cuối cùng của một mối tình đầu đã xa.....

Ôi tình đầu!

Nó còn nhớ rất rõ những ngày tháng cuối cùng của tháng 8/2009....

Bàn tay nhỏ bé ko thể nắm giữ được hạnh phúc khi biết rằng càng nắm chặt, hạnh phúc càng rơi, càng rơi, cho đến một ngày nó nhận ra hạnh phúc như hạt cát cuối cùng rời khỏi tay nó.....

Nó phát hiện hạnh phúc bấy lâu nó có chỉ là một giấc chiêm bao.....

Nó nhận ra sự thật phũ phàng rằng tình yêu của nó đang dần héo khô....

Khi những chiếc lá lìa cành thì cũng là lúc mối tình đầu của nó vỡ tan như bong bóng xà phòng.....

Nó về BG như là một sự liều mình, như một lần cháy lên với tình yêu đầu tiên của nó, để rồi sẽ chẳng bao giờ nó hối hận....

".....Người ta thường ví tình yêu với vỏ que diêm, nhưng em ko nghĩ thế...bởi que diêm chỉ một lần lóe sáng, còn tình yêu thì sáng mãi đến muôn lần......"

Triết lí đó nó học được từ cô giáo, và kì lạ chưa, triết lí đã nghiệm đúng con người nó, tình yêu của nó....

Tình yêu của nó đâu như que diêm bé nhỏ, cháy một lần và chỉ một lần thôi, vậy mà tình yêu nó nhận được thì thoáng đến rồi đi, đến nhanh và đi cũng nhanh lắm

.....Ai đã từng nói với nó rằng một tình yêu chân thành thì sẽ vượt qua tất cả, ai đã bảo với nó rằng hãy chờ, hãy đợi, đợi một ngày tình yêu quay về????

Nó chờ, nó đơi, nó hi vọng....rồi tất cả nó nhận được chỉ là sự thất vọng....

Mùa thu khép lại bao nỗi buồn, và mùa đông đến mang cho nó bao giá băng và tê tái, ngày chia tay là một ngày mùa đông rét mướt của tháng 11, cái ngày lạnh khủng khiếp và trái tim nó đóng băng.....nó biết nó ko thể giữ nổi một mảnh vụn của mùa thu, một chiếc lá úa đã lìa cành....ép vào trang kí ức....

Những ca từ Tình yêu trở lại của Cao Thái Sơn cũng ko thể an ủi tâm hồn nó, bởi vì mảnh vụn quá bé nhỏ mà nó cũng ko thể giữ nổi, nó chỉ thấy tim mình đau nhói....

Kí ức còn sót lại chỉ thế thôi, và chỉ nên là như thế.......để trái tim bình yên và ấm lại.....

Bởi vì người ta ko thể sống mãi với quá khứ, hãy chỉ nên giữ lại những gì tốt đẹp nhất thôi nhé, Monsoon!

Hãy quên đi cái mảnh vụn đã làm tim mày chảy máu, bởi vì mày hãy nhớ rằng trái tim mày ko nên bật khóc lần thứ 2!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét