Thứ Sáu, 13 tháng 8, 2010

Bản tin cuối tuần

Hôm nay mới là thứ sáu đã ngồi tổng kết tuần.

Sáng nay ngồi 4 tiếng học Nghiệp vụ ngân hàng thương mại với một thầy giáo tự xưng là tiến sĩ nọ, giáo sư kia mà cuối cùng giảng bài còn không hay bằng ngồi tự đọc sách.

Buồn thế, sao lớp mình đen đủi quá, toàn môn chuyên ngành mà lại phải học với một thầy giáo chán kinh khủng, dù mình biết kiến thức của thầy rất rộng nhưng xem ra cách truyền đạt vừa mang tính hàn lâm và lại rất hời hợt này thì không ổn tí nào.

Có mỗi phần vốn ngân hàng mà nói mãi không ra vấn đề. Nản!

Mình ngồi ngay bàn đầu với một đứa lớp 22, chán hẳn! Tuy nhiên đây là phần nền tảng, vẫn phải tập trung nghe giảng và ghi chép cẩn thận, giống hệt với việc cố nhồi nét cho mình một món ăn ....củ chuối toàn tập!

Chỉ có mỗi cái Ngọc ma nữ là nói oang oang như chém chả, còn lại cả lớp mình và lớp 22 đều mệt mỏi bơ phờ.

Buồn lòng, ngồi nhắn tin cho thầy Bình, niềm hi vọng cuối cùng của mình.

Rất vui vì được thầy cho vào lớp học free cùng bọn lớp khác, hihi, thế là chiều thứ 4 hàng tuần thầy có tiết nghiệp vụ ngân hàng rồi, thế là lại được gặp thầy.

Lại nhớ hồi năm thứ 1 cắp tráp đi học thầy khi vẫn còn là một con bé non nớt lắm, đi học TCDN thấy hay vô cùng, đó là lần thấy thầy đã 64 tuổi mà giảng bài tâm huyết thế, nhớ nhất khi thầy kể chuyện trả lời phóng viên báo Sài Gòn: "Thưa anh, tôi đã có gia đình rồi nên không mua cổ đông của công ty đâu ah."

Cả lớp bị một trận cười nghiêng ngả, giờ nghĩ lại vẫn còn tự tủm tỉm cười một mình...nhanh thế, vậy mà giờ đã gần 2 năm.

Nhớ lời động viên của thầy khi chia tay môn TCDN....tự hứa với lòng mình phải thi tốt môn của thầy và nhất định sẽ có dịp được ngồi nói chuyện với thầy.

Hôm này vào nhà Nguyệt ngủ trưa. Sau khi cố gắng ăn hết bát bún cá với nước dùng mặn đắng, uống viên thuốc Nguyệt nó đưa cho đỡ sốt, hai đứa ngủ một giấc đến tận hơn 2h, rồi sang trường đăng kí học kế toán luôn.

Nằm trong nhà trọ của Nguyệt, nghe âm thanh bên ngoài vọng vào, thấy nhớ những ngày ở gần trường, cùng là cái mùi ấy, âm thanh ấy, vậy mà giờ thấy như xa lắm.....Lại nhớ đến những âm thanh hỗn độn từ nhà trọ của chị Liên ngày xưa, nhớ lắm những gì đã xa.....

Thế là mình vẫn cố gắng đi theo con đường đã chọn. Thôi hãy cố lên chút nữa, cố lên, vì ko còn thời gian cho những đắn đo. Tuần sau là phải đi học cùng bọn kế toán rồi, thế nên hôm nay phải đi xem lịch mà nhảy vào lớp chúng nó học dần đi trước khi có quyết định được theo học chính thức.Hãi!

Tuần này hủy lịch đi Hạ long, để mấy đứa trẻ con đi thôi, còn mình ở nhà học bài, muốn dọn dẹp cái đống bài tập và sách vở ngổn ngang kia để bắt đầu một tuần mới sáng sủa hơn. Muốn refresh lại mình sau một tuần vất vả, muốn photoshop cái nhan sắc thảm hại sau một tuần không thèm ngó ngàng tới....đôi môi khô, đôi mắt thâm quầng và làn da rám nắng cộng với đôi chân đau nhức vì phải chạy với giầy cao gót...và nhất là một cái đầu nặng trịch toàn là lo lắng.....Bất giác nhớ ra là cả tuần nay gác cái khuôn mặt.... mộc đến già nua đi học khiến ông Tân nhìn với vẻ ái ngại.
Nhất định là tuần sau phải khác thôi.

Vụ kinh doanh khá suôn sẻ thành công. Lần đầu tiên làm thế là cũng tạm ổn, khi nào thích lại tụ tập bàn bè làm tiếp. Qua vụ này cũng đã học hỏi thêm được nhiều kinh nghiệm Sale, nhất là khả năng tiếp thị và tư vấn và cả cái kĩ năng mở rộng mạng lưới bán hàng nữa. Tốc độ phục vụ cũng nên được chú ý bởi làm thế nào để 10p ra chơi ta có thể bán được nhiều sách nhất ko kể thời gian tiếp thị, và phải biết nắm bắt tâm lí và chớp thời cơ nữa. Nhưng mà quản lí tài chính cũng được coi là khâu cũng ko kém quan trọng vì nếu mà để thất thoát thì coi như là làm ko công luôn.

Tạm ổn, bây giờ tập trung học, lên lịch cụ thể để có thời gian nghỉ ngơi nữa. Giờ tạm thời nghỉ blog, nghỉ diễn đàn...chỉ học bài thôi. Khô khan đôi chút nhưng thực sự ko muốn mất nhiều thời gian nữa. Dù đó là những sở thích cũng là những phút mình tự luyện tập, thôi tạm gác lại đi!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét