Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2010

Khóa xuân


2h10p....chiều chủ nhật.....

mình chờ đợi cả tuần để có một ngày chủ nhật thảnh thơi mà cuối cùng lại kết thúc chiều chủ nhật bằng một entry chán ngắt, cái buổi chiều chủ nhật tẻ nhạt cũng giống hệt con người mình hiện tại vậy, tẻ nhạt và chán ngắt....

Cảm thấy cái không gian u ám quá, cái chân trời tự do như bị thu hẹp lại, thấy bí bức và mệt mỏi dù chả có cái áp lực nào đang đặt lên vai mình hết....thấy đồng cảm với chị Lan nhiều hơn, thấy thương chị nhiều lắm, bởi ngày này chị vẫn phải đi làm, còn mình thì chỉ ở nhà ngày chủ nhật thôi cũng mệt mỏi và chán nản.

Tự dặn lòng mình ko được chán, ko được suy nghĩ tiêu cực, ko được thế nọ, ko được thế  kia, nhưng cũng chả ăn thua gì hết cả, cái con người như một môtip cũ rích là mình thì làm gì được cơ chứ, chợt nhớ ra là tuần này có hẹn với một người, thế mà quên đi mất, với lại mình thật sự ko muốn gặp người ta nữa, ta ko nên bắt mình phải làm những gì mà mình ko thích, phải ko?

Ôi cái cuộc sống hiện tại của mình!

Mình vốn là con bé tinh ranh và nhiều trò lắm cơ mà, thế mà bây giờ thấy con người mình ù ì và đóng băng, chẳng muốn làm gì kể cả việc nhảy lên giường làm một giấc thật ý nghĩa, nhưng mà hình như vẫn cảm thấy tiếc nuối nếu như giết thời gian bằng việc ngủ, thế là lại thôi!

Chẳng muốn onl để chat, bởi mình ko thích chat với những kẻ xa lạ, nhìn cái friendlist ko có ai làm mình muốn nói chuyện cả, chợt nhận ra một khoảng trống vô hồn, Torres......và nhận ra là đã lâu lắm rồi mình ko thấy đèn sáng nơi đó......mình ko biết nữa, có thể đó là một sự ngừng trệ tạm thời mà thôi!

Rút cục là chả biết giờ mình muốn gì nữa, nếu có một ước muốn thì có lẽ ước muốn duy nhất là cùng anh yêu đi dạo, nhưng mà...lại nhưng mà....

Tử Cấm Thành chưa mở.......



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét