Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010

Vĩnh biệt Micky !


Mày đi rồi, biết mày thích ăn xúc xích nên tao gửi cho mày cái này, coi như đây là món quà cuối cùng của tao, chớ có mà ăn vụng xúc xích nữa đấy, vì ăn vụng xấu lắm. 

Tao còn nhớ mày có cái tội rất nặng là dám phi thẳng lên ngồi chễm chệ ở ghế rồi nhe răng ra cười như là mình vô tội ấy.

Mày còn dám đi lung tung vào trong nhà khi tao vừa lau xong, bực mình kinh.

Cả cái vụ mày nhảy lên bàn bếp đánh chén sạch món vịt xào xả ớt làm hôm ấy cả nhà chả có gì ăn phải ăn trứng rán đấy. Tao đi học về muộn mà phải ăn trứng rán nguội tanh nguội ngắt, cái món mà tao chả thích mấy, tao bực mình mày lắm, thế mà mày còn nhe răng cười cái gì, đồ dở hơi ko biết bơi.

Mày có nhớ mày đã ăn vụng bao nhiêu xúc xích ko, mày cắn nát hết cả đám xúc xích làm tao với Pig dọn ốm người, còn mày thì ngồi nhe răng ra hả, tao muốn đấm cho mày một cái thật đau này, thế mà mày không còn trên thế gian này nữa rồi, mày bỏ trốn cái thế gian này, mày ko còn yêu tao, Pig và Bầu nữa à???

Mẹ với Pig khóc vì mày nhiều lắm. Bố thì giờ vẫn chưa ngủ vì thương mày lắm. Còn tao thì tao ko khóc được. Tao hết nước mắt rồi. Tao ngồi viết entry này và nhớ mày lắm lắm!!!

Hôm chủ nhật anh yêu sang chơi, mày cũng làm tao hú vía vì mày đi chơi ko thèm về. Đồ ham ăn ham chơi kia. Thế mà giờ mày bỏ cuộc à?

Ở nhà tao với mày chung tên, mẹ đều gọi tao với mày là Cún. Giờ thì chỉ có tao là Cún thôi, tao nhớ mày lắm vì tao thích bọn mình cùng là Cún.

Giờ thì tao ko có ai tiễn đi học nữa,ko có mày đón tao mỗi khi tao đi học về nữa, tao cũng ko bao giờ quát nạt mày nữa. Mày ko bao giờ quay trở về nữa.

Ngồi nhà nhỏ vắng mày.

Mọi người đếu thương mày.

Micky, vĩnh biệt. Mong kiếp khác mày sẽ được sung sướng hơn.

Đây sẽ là lần cuối cùng tao khóc vì mày.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét