Thứ Năm, 19 tháng 8, 2010

Valentine

Hôm nay là 20/8, kỉ niệm tròn 1 tháng mình nói lời yêu nhau. Với em thì đó là một ngày Valentine của riêng em.

Em đã chọn cho mình một cách kỉ niệm đặc biệt.

Một ngày không tin nhắn, không điện thoại, em muốn có một ngày lặng yên để suy nghĩ về những gì đã qua, chỉ có một tháng thôi, một tháng để trải nghiệm tình yêu của mình, không có quá nhiều lo lắng, chẳng có giận hờn, mình đã cùng nhau đi qua những tháng ngày thật sự êm đềm, và hôm nay em sẽ dành trọn một ngày để yêu anh theo cách của riêng em, bởi " tình yêu đâu cần nói, chỉ cần cảm nhận thôi" và em tin anh đủ nhạy cảm để cảm nhận được tình yêu nơi em.

Em chẳng nhớ là hôm nay anh đã gọi cho em bao nhiêu lần, chỉ biết là lần nào anh gọi cũng đúng là lúc em vừa bỏ điện thoại ra để đọc lại cái tin nhắn sáng nay anh gửi, nó làm em thấy cảm động.

Đúng là ngày hôm nay với người ta là một ngày bình thường, nhưng với mình thì nó lại là một ngày đặc biệt anh nhỉ?

Chỉ sợ sự im lặng đột ngột của em sẽ làm anh giận, hay lo lắng.....nhưng anh vốn lí trí và khá hiểu em mà, em vẫn tin là anh hiểu vì sao em im lặng như thế...

Sáng nay em đã bắt đầu một ngày mới khác ngày thường. Tối qua em đi ngủ đúng giờ, không dám thức khuya nữa. Sáng dậy sớm, tập thể dục, vì em đang cố gắng tập cho cái vòng 2 thật như ý. Hôm nay là ngày đầu tiên từ hôm bắt đầu năm học mới em trang điểm nhẹ trước khi đi học để khuôn mặt bớt nhợt nhạt vì mấy hôm thiếu ngủ, em ăn sáng và uống thuốc đầy đủ trước khi đi học mà ko phải vội vàng gì hết, nghĩ nếu mà ngày nào cũng thảnh thơi và nề nếp như thế thì chắc chắn là em sẽ rất thoải mái....

Em đã bắt đầu một ngày mới như thế đấy, ko nghe điện thoại anh gọi, ko trả lời tin nhắn của anh từ hôm qua, em muốn tách cái điện thoại ra khỏi cuộc sống của em, để hôm nay em sẽ có một ngày lặng im suy nghĩ về anh, muốn nhìn sâu hơn vào trái tim mình để cảm nhận, để biết mỗi giây phút không có anh là nỗi nhớ của em ùa về da diết như thế nào.....xem ra cái cách em đang làm gần giống với một sự thử thách, bởi nếu không quá lí trí thì em sẽ chẳng thể nào đủ cứng rắn và lạnh lùng để nhìn cái điện thoại anh đang gọi rung lên từng hồi.....em biết nhưng cứ coi như ko biết. Không biết ở đầu dây bên kia, anh đang nghĩ gì, và không biết ngày hôm nay của anh qua đi như thế nào???

Anh! Thế là một tháng đã qua rồi kể từ cái ngày hôm ấy, cho tới giờ em vẫn còn nhớ như in cái cảm giác hạnh phúc khi đứng ở đường Hàn Quốc bên cạnh hồ sen rất thơm, trong cái khung cảnh quá lãng mạn ấy, anh bất ngờ nắm tay em thật chặt và nói : Mình đừng bao giờ buông tay ra em nhé!

Cả thế giới như ngừng thở.....

Cho tới giờ em vẫn thấy tim mình đập nhanh hơn khi nghĩ tới những khoảnh khắc đã qua.

Mình sẽ nắm tay nhau thật chặt, sẽ cùng cố gắng để vun đắp cho tình yêu của mình thêm bền chặt anh nhé, em sẽ cũng anh đi đến cuối con đường này......

Yêu anh rất nhiều, Voi Còi của em à!

Chúc mừng ngày Valentine của hai chúng ta!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét