Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2010

Tâm sự của màn đêm

Đêm HN 12h10p.......

Viết blog trong tâm trạng rối bời, phần vì lo không thể làm kịp bài tập chị Oanh gửi, phần vì áp lực, nhưng nhiều hơn vẫn là sự bối rối, bởi hôm nay là một ngày thật sự có nhiều cảm xúc với mình.

Cơn mưa chiều nay đã giảm nhiệt của Hà Nội, giảm nhiệt sức nóng của mấy ngày liên tiếp, giảm nhiệt cơn sốt vẫn còn nhiều dư âm trong mình, mình vẫn thấy mệt mỏi, chán ăn, nhưng bù lại thì ko thấy nóng nực và khó chịu quá nữa, dù bây giờ vẫn phải uống thuốc, ngày nào cũng thuốc, và hình như hiện tại trên bàn học là có đến 5 chủng loại .....

Thấy cô đơn khi ngồi trong màn đêm, nhưng cũng may mà còn có chị Oanh, giờ này chắc chị cũng đang ngồi học bài, thấy 2 chị em có nhiều điểm chung, và nhất là những lúc nước sôi lửa bỏng như thế này, có chị, có em vẫn thấy vui, dù mình rất mệt!

Tối nay ngồi trên xe 07, thấy khó ngủ, lạ thật, hình như có một cái gì đang làm xáo trộn con người mình, cái nhịp sinh học của một trái tim vô tư đâu rồi, tại sao? 

Những tin nhắn......

Giản dị và bình yên, như nhịp sống hằng ngày, nhưng mà gợi cho mình một cái gì đó thân thương, và mình biết là lâu lắm rồi mình mới có cảm giác hạnh phúc và bình yên như bây giờ. Nhưng tại sao lại chỉ là những tin nhắn của người ấy thôi mới cho mình những cảm giác như vậy???

Chẳng biết nữa, hình như có cái gì đó khác lạ trong con người mình, hình như mình bắt đầu thấy yêu chiếc điện thoại hơn ngày xưa, hình như mình thấy trống trải khi không có tín hiệu của một tin nhắn đang đến......

Mình không biết nữa, nhưng chỉ thầm mong ước tất cả đừng đến quá nhanh mà đi cũng vội vàng, đừng như  giấc mơ trong đêm xuân mà thôi, đừng giống như anh......đã đến  nhanh và đi cũng thật nhanh qua cuộc đời của mình! 

Xin thời gian hãy dừng lại, để  tất cả hiện hữu, để mình biết đó ko phải là một giấc mơ!


1 nhận xét: