Thứ Ba, 20 tháng 7, 2010

Mẹ ơi con muốn nói.......

Mẹ ơi, có nhiều điều con muốn tâm sự với mẹ lắm, có bao giờ mẹ tìm đến entry này ko? Có bao giờ mẹ biết trong lòng con gái mẹ đang ngổn ngang rất nhiều nghĩ suy, những buồn vui, lo lắng....hỗn hợp, con ko thể định nghĩa trạng thái của mình, chỉ biết là con rất bối rối.

Mẹ, mẹ đừng cấm con yêu, vì tình yêu là tình cảm tự nhiên, nó cao thương và đẹp đẽ lắm, mẹ cũng từng yêu bố ở cái tuổi 20 của mình còn gì, mẹ thừa hiểu tình yêu ko thể miễn cưỡng, và con ko thể chối bỏ nó, con ko thể sống khác với lòng mình, dù con vẫn ý thức được nhiệm vụ lớn nhất của con là phải học, học thật giỏi để có một tương lai tươi sáng, để thành đạt như mong ước của bố, của mẹ, và cũng là của chính con nữa. Vì con là con gái, nhưng con đầy tham vọng. 

Mẹ ơi, sự thật là con đã có một mối tình đầu, đẹp đẽ nhưng ngắn ngủi vô cùng, vì thế giới của người ấy ko phải dành cho con, đó là con người mãi mãi ko bao giờ là của con. Tình yêu đầu dạy cho con nhiều điều. Hãy biết yêu và sống chân thành, hãy biết sẻ chia và hãy biết tôn trọng người mình yêu, hãy biết hi sinh, biết sống vì người khác....con đã chia tay và con đã buồn, đã thấy chán ghét tình yêu, hoài nghi tất cả nhưng bù lại con chín chắn hơn, cần trọng hơn và có chút gì đó từng trải hơn. Và con biết con đã trưởng thành từ sau tình đầu tan vỡ ấy.

Con vẫn học tập chăm chỉ, con vẫn cố gắng nỗ lực, phần vì muốn chứng tỏ cho anh ấy thấy rằng con mạnh mẽ, con bản lĩnh và nhất là con muốn anh ấy yên lòng vì con.....

Giờ đây, khi tình đầu đã xa lắm rồi nhưng con vẫn thầm cảm ơn tình yêu ấy đã dạy con nhiều thứ mà nếu ko từng trải qua thì sẽ ko thể nào biết được phải ko mẹ.....

Và giờ, con đã yêu người sau, một người ở rất gần con nhưng đôi khi con thấy xa lắm, xa lắm mẹ ạ.....và con vẫn sợ như một nỗi sợ cố hữu trong lòng mình, con sợ tình yêu của con cũng giống như tình đầu, đẹp đẽ mà ngắn ngủi vô cùng....

Bởi vì sao mẹ biết ko?

Có ai hiểu cho con ko? Có ai hiểu được tình thương mẹ  dành cho con, nhưng đôi khi nó là một cách quan tâm đầy nghiêm khắc và có phần khắc nghiệt, và con sợ lắm....

Tối hôm nay,  con và anh đã nói chuyện tình cảm thẳng thắn với nhau, con đã nói hết những gì muốn nói, mà con nghĩ là anh ấy cũng đã hiểu con một phần,  hôm nay con thật sự hạnh phúc, vì con được cảm nhận cảm giác ấm áp khi được yêu thương, được quan tâm, được che chở....Con hạnh phúc lắm mẹ ạ.

Nhưng con ko biết hạnh phúc ấy có lâu bền ko, khi mà tiếng điện thoại mẹ dồn dập, tim con lo lắng, con bất an, con thực sự rất lo lắng, khi nếu như lần này, lần sau , lần sau nữa....tiếng chuông điện thoại cứ như những lời nhắc nhở con...làm thế nào đây mẹ, con phải làm thế nào đây nếu một ngày kia anh ấy thấy mệt mỏi, anh ấy thấy chán nản, vì anh ấy được tự do, anh ấy sẽ ko muốn bị mất tự do cùng với con đâu, phải ko mẹ, con sẽ phải làm thế nào để giữ chặt bàn tay ấy, con phải làm sao hả mẹ?????

Mẹ, nếu như con có thể nói ra điều gì đó bây giờ, con chỉ muốn nói rằng mẹ đừng cấm con yêu, bởi tình yêu là điều thiêng liêng.

Con đã cự tuyệt tình yêu lâu rồi, đã mệt mỏi vì cô đơn, vì thất vọng, vì ngán ngẩm những mối tình dang dở, con đã làm nhiều người đau khổ, thất vọng chỉ vì cái thái độ cự tuyệt quá cứng rắn của con, con đã sống như thế đấy, con khô khan, lạnh lùng và vô cảm. Nhưng anh ấy đã đến, đã làm con nhận ra rằng cuộc sống sẽ thật nhàm chán nếu ko có yêu thương. Anh ấy cho con một niềm tin, cho con một động lực, cho con nhiều điều bất ngờ.....

Không biết tình yêu của con sẽ đi tới đâu, ko biết sau hai năm, sau ngày con ra trường, ai trong hai người sẽ buông tay ra, hoặc là bọn con sẽ ko bao giờ rời nhau, sẽ cùng nhau đi hết con đường này, hoặc là một trong hai sẽ buông tay, hoặc là cả hai cùng muốn buông tay, đến khi ấy con sẽ như thế nào, con phải làm gì đây, khi ấy con có đủ dũng cảm để yêu lần thứ ba, khi mà con biết con mạnh mẽ lắm nhưng cũng dễ tổn thương lắm, con sẽ phải làm thế nào đây???

Liệu anh ấy có thể kiên trì chờ đợi con ko? Có thể là 5 năm, 6 năm hay 7 năm, khi con hoàn thành được sứ mệnh của mình? Liệu anh ấy có hiểu cho con ko? Mẹ ơi, mẹ có biết điều ấy ko????

Muốn có mẹ quá, muốn được mẹ ôm vào lòng vỗ về như ngày trước mẹ hay ôm con ngủ và thầm thì vào tai con: Mẹ yêu Cún của mẹ nhất. 

Giờ tình thương ấy vẫn vậy mà sao con thấy xa xôi quá mà có cái gì khắc nghiệt quá, con thấy sợ hãi, con sợ mẹ mất niềm tin vào con hơn bất kì nỗi sợ nào khác trên đời này.

Mẹ ơi, con sẽ có hai năm để học hành thật tốt, để làm những điều con mong muốn, để có một công việc ổn định, con muốn có những bước tiếng trong sự nghiệp, con muốn có thời gian trau dồi bản thân mình, và vì con cũng yêu tuổi trẻ , yêu tự do cá nhân lắm. Con cần thời gian, nhiều thời gian. Nhưng đó cũng là hai năm để con kiểm chứng mọi thứ, kiểm chứng mình, kiểm chứng tình yêu của con, kiểm chứng giấc mơ mà con đã từng mơ.

Lúc đó dù có thế nào, được hay mất, hạnh phúc hay đau buồn thì con vẫn mong có mẹ ở bên, vì mẹ vẫn là người  mà con nghĩ đến đầu tiên mỗi khi va vấp, buồn phiền hay hạnh phúc, thành công.....Mẹ sẽ mỉm cười với con để biết rằng dù thế giới này có sụp đổ thì vẫn có mẹ bên con.

Nhưng con sẽ cố gắng mẹ ạ, con sẽ hi vọng, sẽ tin tưởng, sẽ ko buông tay........

Mẹ đừng giận con gái mẹ nhé, bởi con là con gái của mẹ, bởi mẹ đã dạy con biết yêu thương và sống chân thành, thì giờ con đang làm điều đó mẹ ạ.

Xin mẹ hãy yên lòng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét