Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010

Nồng nàn


Chiều hôm qua anh yêu đèo về, chợt nhận ra hoa sữa bắt đầu nở trên khắp các con đường mình và anh hay đi, và hương hoa sữa đầu tiên bắt gặp là khi mình với anh chuẩn bị rẽ vào con đường tạm gọi là " con đường tinh yêu", một thế giới chỉ của anh và mình thôi.

Cũng con đường ấy khi lần đầu tiên cùng anh về nhà, thấy sợ hãi vô cùng mà chả dám nói ra là mình sự lắm, ngồi đằng sau anh mà cứ run run khi thấy cảnh đồng ko mông quạnh, mà lại là đi với một con người lạ lẫm, nghĩ mà chỉ muốn nhảy xuống xe để chạy biến về nhà thôi, chỉ khi anh hỏi : "Em có sợ không?" thì mới thấy hoàn hồn, ôi lúc đấy chả hiểu sao cái câu nói của anh có sức trấn an lớn đến thế, làm mình bỗng cảm thấy thân thiện và nỗi sợ bay biến đi đâu hết.

Giờ thì con đường ấy đã trở thành con đường tình yêu của mình và anh.

Mỗi khi rẽ vào con đường ấy lại bắt gặp một cảm giác thân thuộc đến kì lạ, và lại cảm giác như thế giới ấy chỉ của riêng 2 người mà thôi...

Và hôm qua, hương hoa sữa nồng nàn đã ngập tràn trong cái ko gian ấy.

Mình yêu hoa sữa như yêu mùa thu vậy. Nó ngọt ngào và vấn vương, nó khó quên như cái cảm xúc lần đầu tiên cầm tay nhau, nó nhẹ nhàng như một nụ hôn.....

Hoa sữa về như mùa tình yêu về, như tình yêu tưởng đã xa nay trở lại, như cảm xúc nhớ nhung tưởng đã chết nay sống lại, thấy lòng mình ấm áp hơn.....

Mùa hoa sữa nào cũng tự ngắt một chùm hoa sữa đem về phòng, và thay cho mùi nước hoa xịt phòng, mùi hoa sữa cứ thế lẫn vào trong giấc ngủ....lẫn vào từng nếp quần áo...lẫn vào cả mái tóc để ngày mai khi tỉnh dậy, thoáng nhận ra mái tóc mình vẫn còn vương mùi hoa sữa.....

Mùa hoa sữa năm nay có anh, mùa này và mãi mãi những mùa sau, anh sẽ là người cùng mình chia sẻ những khoảnh khắc ấy, chia sẻ cái cảm giác thú vị khi mỗi làn gió bay qua lại mang theo hương hoa, cùng thốt lên đầy sung sướng khi được thả hồn mình vào cái không gian tràn ngập hương hoa.

Chẳng biết vô tình hay hữu ý mà mình với anh lại cùng yêu hoa sữa......và ko biết vì sao kí ức của mình và anh về hoa sữa lại đều là những buổi tối đi học thêm về muộn, được thả hồn vào một ko gian toàn mùi thơm của hoa.....

Mình yêu cái màu trắng giản dị thanh khiết của hoa, yêu cái mộc mạc đến ko ngờ của hoa, yêu cái mùi hương nồng nàn khó quên và khiến người ta nao lòng mỗi khi bắt gặp.

Voi Còi à, tình yêu em dành cho anh cũng giống như hoa sữa vậy, cũng giản dị mộc mạc như thế , nhưng nó sẽ là những gì mãi mãi, như hương hoa sữa vẫn nồng nàn trên con đường mà chúng ta đi mỗi mùa thu về.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét