Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

Lời thú tội ngọt ngào

4h19p sáng nhận được tin nhắn của anh, bất ngờ vô cùng vì mình chính là thủ phạm làm cho anh mất ngủ đêm qua, chiều mai sẽ gặp anh để thú tội và thú tội luôn cả cái việc đã làm anh mất ngủ nữa....   

Nhưng kể cũng lạ khi cái tin nhắn của mình đã làm anh suy nghĩ và lo lắng nhiều như thế, trong khi mình pm xong là ngủ một giấc say sưa ko biết trời đất, quên hết phiền muộn của ngày chủ nhật, vì mình biết chỉ cần có anh là mọi thứ lại bình yên....

Chiều nay Hà Nội mưa....

Cơn mưa ban chiều đến bất chợt sau những dấu hiệu nắng nóng kéo dài của mấy ngày trước. Cơn mưa làm tan đi cái nóng bức ngột ngạt của những ngày thu cuối tháng 9 này.

Chuyến xe bus đông nghịt cùng với cái hành động lỗ mãn của ông phụ xe làm mình vô cùng khó chịu, mình vón rất ghét những kẻ coi hành khách cứ như những đồ vật vô tri, muốn nhét, muốn đẩy đi đâu cũng xong, ông ta nhồi người như đẩy họ vào một cái chuồng vậy, bực mình mà ko thể nói ra, thấy ấm ức trong lòng, hình như chỉ có VN mới cái kiểu đi xe bus ko giống ai như thế, chả có một cái đất nước nào lại lắm sự bực mình trên xe bus và giao thông nói chung như thế, khi mà người ta ở các nước khác vẫn coi xe bus là phương tiện hữu ích, thoải mái và còn là chốn lãng mạn nữa^^

Sáng nay bị hỏng xe bus, thế  là đi học muộn 30p, nhưng đến lớp chỉ ôn tập kiểm tra thôi, thế  là ko sao hết. Cái bài kiểm tra thật kì cục vì toàn những câu trắc nghiệm lạ hoắc đòi hỏi tư duy và cả đoán mò nữa. Hix. Mình với Thủy ngồi so đáp án, may mà hai đứa cũng giống nhau nhiều câu.

Buổi trưa được về sớm một tiết vì hn kiểm tra mà, mình với Hân tiếp tục hành trình xe bus, hai con đợi dài cổ ko thấy cái bóng dáng con 19 hay 24 nào hết, 15p sau thì xe bus xuất hiện như một con quái vật đáng ghét, nó nhào lộn trên cái con đường đang làm dở dang, những cái hạng mục công trình ko biết đến khi nào mới xong đây???

Nhà chú ruột Hân ở ngay Lê Trọng Tấn, nó mời chào mãi mình về ăn cơm cho vui vì nhà ít người, cũng tiện thể chiều nay đi học bên Kinh tế nên gần nhà Hân, cái Hân rất khéo tay, nấu nướng cũng được và khá chỉn chu nhà cửa bếp núc.

Hân dẫn mình vào một hiệu Haiha_kotobuki, hai đứa chọn được mấy mẫu bánh rất đẹp nhưng mà vẫn thua xa cái được trưng bầy trong tủ kính, là hàng mẫu nên bao giờ trông cũng long lanh hơn, thế  là chọn mẫu đó luôn,  may quá có cái Hân nó giới thiệu, trông tiệm bánh này khá bắt mắt và có uy tín vì thấy của hiệu hoành tráng lắm. 

Thế  là hai đứa xong kế  hoạch, về nhà nó uống một cốc nước thật to và ăn cơm nó nấu, nhà chả có ai nên hai đứa tự do thoải mái lắm. Thế rồi mình đi học, hôm nay Thanh toán QT, học rất vào đầu vì hình như đã bắt kịp với nhịp điệu của lớp mới, lại làm quen được với một bạn rất hay nên biết thêm bao nhiều là thông tin mới.

Tối nay đi học về thấy thoải mái dù rất buồn ngủ, ngày mai mình sẽ.... thú tội với anh, hi vọng sẽ được anh.... tha thứ, vì mình biết đó sẽ là một lời thú tội ngọt ngào.

Ah tớ cảm ơn mấy chuyên gia tư vấn đã giúp tớ rất nhiều trong thời gian vừa qua, tại tớ vụng về khô khan nên thấy mình rất may mắn vì có mọi người ở bên cạnh đấy, mọi người biết ko?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét