Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2010

I still believe

Những lúc như thế này sao mình muốn khóc thế....chỉ biết trút hết tất cả nỗi lòng mình vào cái blog thân thương này...

Nhưng "nước mắt cũng ko thể  làm nguôi đi ý chí xâm lược của quân thù", bác ấy đã nói với mọi người như thế, và mình thấy câu nói ấy đúng, rất đúng.

Sáng nay khi nhìn chị ấy khóc, những giọt nước mắt rơi cùng với sự thất vọng kèm theo là sự đau khổ, lo sợ...mình thấy vô cùng thương cảm, và giờ đến lượt mình, mặc dù cái ý chí sắt đá và bản lĩnh cứng rắn ko cho phép mình khóc lúc đó, mình cố gắng giữ một tâm trạng bình tĩnh, vẫn cười, vẫn nói, bình thản như chẳng có gì xảy ra, mình ko biết mình học được cái phong thái đó từ bao giờ, có lẽ là cuộc sống đã dạy mình như thế...thế nhưng trong lúc này, nỗi lo sợ, buồn bã ngự trị, thấy thất vọng, thấy phân vân, thấy mọi thứ dường như đang sụp đổ....

Rất muốn gặp anh, ôm anh, dựa vào vai anh để tìm lại cảm giác bình yên, những lúc thấy buồn mình vẫn thường nghĩ về anh như một niềm an ủi, mẹ cũng là người mình thấy cần lúc này, mình chỉ muốn nói hết những ưu tư trong lòng với mẹ, mình chỉ muốn nói ra sự thật này để tìm thấy sự đồng cảm từ mẹ...vậy mà ko thể, mình ko thể nói ra, mình thấy khổ sở và buồn bã lắm khi mình ko thể chia sẻ những nỗi lòng ấy với người mà mình yêu thương, mình buồn, rất rất buồn.....

Mình có điên rồ ko, có ngu ngốc ko khi sống quá duy tâm và hay lo lắng về những chuyện tương lai xa vời như thế....không, có lẽ là ko quá xa vời, bởi vì mình muốn làm mọi thứ cho một tương lai phiá trước, mình đang cố gắng từng ngày từng giờ, mình muốn cố gắng để có thể đến đích nhanh chóng và hoàn hảo nữa....mình ko cầu toàn nhưng mình muốn mọi thứ trọn vẹn, mình ghét sự dở dang, ghét sự chết chóc đau thương, mình ghét chữ "lại"...

Dù mình biết là sẽ lo lắng nhiều vậy mà hôm nay vẫn cứ đi, đi để thỏa mãn tính tò mò bản thân và đi để biết, dù gì cuộc sống này vẫn là một bí mật mà ta cần có thời gian khám phá...

Mình với chị Lan, 2 chị em đi tận 20 cây số đến nhà một bác nổi tiếng về xem tử vị tướng số để xem bói, cái thứ mà người ta bảo chỉ nên xem cho vui, mình thì ko nghĩ thế, bởi mình duy tâm, và mình hoàn toàn nghiêm túc, bởi mình có mục tiêu và mình muốn trải nghiệm chứ ko đơn giản coi bói toán là một trò giải trí.

Lá quẻ của mình hôm nay chỉ tốt một nửa....

Người ta nói mình học Ngân hàng là đúng căn đúng số, như thế sẽ thuận lợi ko lo lắng gì, công danh sự nghiệp vẫn là cái điều mình thấy vất vả nhất, phải cố gắng nhiều nhất thì lại được người ta an ủi như vậy nên cũng thấy yên tâm phần nào, chả biết nữa, chỉ biết mình thích cái ngành này, và một khi đã thích thì sẽ làm tới cùng, sẽ nỗ lực để đạt những gì mình mong muốn, sẽ dành hết tâm huyết để học cho thật tốt.....vì đó còn là ước mơ của bố mẹ nữa, mình sẽ cố gắng với tất cả niềm đam mê.

Người ta lại nói tuổi mình với tuổi anh ko hợp nhau, hai tuổi này cấm được đến với nhau, lạ chưa, đó là cái điều mà mình ko ngờ đến, đó là cái thông tin quan trọng với mình thì lại bị phủ định sạch trơn ko thương tiếc, có ai ngăn sông cách chợ đâu chứ, có ai cấm đoán đâu, chỉ là tại sao mình thấy bất an lo lắng, bởi vì mình nghĩ tới tương lai, nghĩ tới những điều sắp tới sẽ ra sao.....hóa ra ko phải chỉ một người khóc mà đã có biết bao người khóc vì chuyện này và giờ tới lượt mình, bản thân mình từng nghĩ nếu một ngày đó mình yêu thương một ai mà lại rơi vào cái hoàn cảnh ấy thì mình sẽ như thế nào, con bạn thân đã từng hỏi mình thế, bao nhiều người cũng hỏi mình như thế, mình lặng im, lặng im và ko thể trả lời, bởi vì mình yêu anh lắm....và bởi vì trong tình yêu ko có sự toan tính, đắn đo...

Bởi vì em yêu anh....và em ko biết làm sao để an ủi lòng mình...

Muốn gặp anh quá, muốn nói cho anh biết sự thật này, ko biết sẽ ra sao khi một ngày bố mẹ biết sự thật này, em ko muốn bị phản đối, em sẽ ko thể chịu đựng được cái hình phạt ấy...

Sao cuộc sống lại sinh ra những cái trớ trêu ấy nhỉ???

Mình cũng chẳng trách ai đâu, vì mọi thứ đều có tính tương đối, tất cả chỉ mang tính tham khảo, và giờ sau một ngày suy nghĩ, mình thấy mình cần mạnh mẽ để đối mặt với tất cả....

Và mình tin thời gian sẽ trả lời....

Em vẫn hi vọng, vẫn tin vào tình yêu của chúng mình lắm anh ah. Còn nhiều thời gian để trải nghiệm mà, vì thế cứ yêu và cứ tin, anh nhé!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét