Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010

Ngày 13

Thức dậy vào lúc này thật là thích, mọi mệt mỏi tan biến theo những giấc mơ dài đêm qua, với mình, ngày 13 nào trong tháng cũng đều có một chút gì để nhớ, một chút gì đặc biệt hơn những ngày thường....13/7, 13/8,/13/9......và còn rất rất nhiều ngày 13 đáng nhớ khác nữa.

Hôm qua nghe bên Đoàn thông báo chiều thứ 4 phải ở lại học Cảm tình Đảng, thế  là lại thêm một việc nữa trong cái danh mục công việc mỗi ngày.

Hôm qua cầm tờ nội san đọc thấy có một entry của mình, thấy vui vui vì bài viết của mình được thầy duyệt, lại là bài viết mình tâm huyết nhất.

Hôm qua gặp lại " học sinh cũ", HSC mời đi uống nước, lâu quá rồi ko gặp, trông anh ấy khác trước, có vẻ gì chững chạc, mong là thời gian tới anh ấy sẽ tìm cho mình một công việc phù hợp.

Chiều hôm qua là một ngày mưa khủng khiếp, cơn mưa chiều xối xả làm mình thấy ngại về, muốn ở lại trường như ngày trước còn tham gia câu lạc bộ, tối tối nhìn ra cái hành lang lớp học nghe chúng nó dọa ma, haizzz!!!

Chiều hôm qua nghe tin cháu Sơn vào được trường NV2, mình thấy vui cho nó, dù thi cử ko suôn sẻ lắm nhưng cũng may mắn vì vào được ngành nó thích.

Hôm qua có rất nhiều tin nhắn: "Chị ơi em đỗ rồi", những cái tin nhắn báo thi đỗ NV2 của mấy đứa em, chúng nó mỗi đứa một trường nhưng mà đều đạt được nguyện vọng học ngành thích, mình thấy vui lây niềm vui của chúng nó, dù mình biết đằng sau niềm vui sẽ là một con đường gian nan, nhưng ko sao,  nếu ko có cơ hội ấy thì con người ta sẽ chẳng thể trường thành trong cái môi trường mới....Dù mình biết đôi khi trong cuộc sống có rất nhiều niềm vui ko trọn vẹn, những niềm vui muộn màng.....

Hôm qua còn nhận được rất nhiều tin vui khác nữa, chỉ ước ao giá mà cuộc sống cứ luôn thế, cứ mãi là những nụ cười của bố mẹ, của anh chị em, bạn bè mình......

Ngày 13 qua đi nhanh thế, một ngày sôi động và có rất nhiều sự kiện mới, niềm vui mới.

Về nhà trút hết mệt mỏi trên chiếc giường thân yêu, tỉnh dậy lúc 2h30, tin nhắn và cuộc gọi nhỡ, vào Yahoo và chợt nhớ ra, mình còn phải gửi tài liệu cho mọi người, gửi bài cho cô giáo, phải học bài để mai đi học...

Cái tin nhắn offline của anh yêu làm mình thấy cảm động, lại mơ về một ngày 13 tiếp theo nữa...sẽ là một ngày được bên anh...thấy nhớ anh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét