Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010

Anh

Chả biết là mình với anh có hợp nhau không nữa, bởi cuộc sống thì muôn màu muôn vẻ, và những tình huống trong cuộc sống thì đa dạng lắm, phức tạp lắm, làm sao biết là có hợp hay không, chỉ biết là có một số cái cũng tương đối, như chuyện ăn mặc, đi chơi....nhưng có lẽ nhiều nhất vẫn là quan điểm sống. Chắc đấy là cái lớn nhất khiến mình tin tưởng anh và yêu anh nhiều.

Tình yêu của mình, nó thầm lặng và kín đáo, đôi khi nó như một bản nhạc không lời, vì không biết từ bao giờ, mình ít tâm sự chia sẻ về chuyện tình cảm cho bạn bè, bởi đơn giản tình yêu của mình chỉ mình mới hiểu, chỉ mình mới có thể gọi tên. Chắc chúng bạn sẽ ko thể tưởng tượng được một tình yêu lặng thầm như thế  lại có thể êm đềm như một dòng nước ban chiều không sóng gợn, trong khi chúng bạn thì như điên dại vì những xung đột trong tình yêu, còn mình thì đón nhận một tình cảm nhẹ nhàng nhưng êm đềm.

Chẳng biết có khi nào anh thấy trống trải vì thiếu vắng mình ko, chẳng biết có khi nào anh chờ mong nhớ nhung những tin nhắn của mình không, chẳng biết tình yêu anh dành cho mình có nồng nàn như anh vẫn nói, hay đậm sâu như những chùm hoa sữa cuối mùa kia, thu sắp đi qua mà vẫn nồng nàn, mình không biết nữa, chẳng phải là cố tình không hiểu anh, nhưng mình thực sự muốn có những khoảng lặng trong tình yêu của mình với anh, có thêm nhiều thời gian xa cách đủ để cảm nhận là cần nhau.....

Không biết đó có phải cách tốt nhất không, chỉ biết là thời điểm bây giờ chẳng thể  nào có một cái gì đó tiến xa hơn là một tình yêu như thế, kín đáo và vẫn có chút gì hơi ngại ngùng, vẫn có chút gì dè dặt, vẫn có chút gì chưa hiểu về nhau, vẫn có chút gì ngập ngừng chưa muốn nói, mình chỉ biết yêu anh bằng chính xúc cảm thật lòng, yêu bằng niềm tin luôn dành cho anh, yêu bằng niềm hi vọng, bằng ước mơ của cả mình và anh.

Chẳng thể  diễn tả được lòng mình, chỉ biết là đôi khi rất muốn hỏi : Anh  yêu em nhiều không? Anh có khi nào nhớ em và chỉ muốn gặp em ngay không? Nhưng rồi chợt thấy hơi điên rồ, lại thôi không hỏi anh nữa, tự mình cảm nhận......

Tình yêu trong xa cách, trong chờ đợi, trong tất cả những khó khăn phía trước.

Này con bé, liệu con thuyền tình yêu của mày có về tới bến bờ hạnh phúc???


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét