Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

Buzz...buzz...buzz !!!

Một con bé ngác ngơ trước sự đổi thay của công đồng mạng.....

Hôm nay một ngày lịch sử với nó, sau 10 ngày vắng bóng trên trang blog thân thương, vắng bóng trên cái list yahoo messager của bạn bè, vắng bóng trên những diễn đàn mà nó cho là một món ăn tinh thần ko thể thiếu hay có thể gọi là một giảng đường online sau lớp học...nó trở về ngôi nhà thân yêu, nó lướt 10 ngón tay trên cái bàn phím bụi bặm và gõ... gõ... gõ.....gõ ra những yêu thương....nhớ nhung...hồ hởi....và trên hết là sự vui sướng.....

Buzz....!!!!

Người Khổng Lồ là cứu tinh của những con nghiện net, mình thì chưa xếp vào loại nghiện net, nhưng xem ra ko có internet, cuộc sống con người ta giảm đi biết bao thi vị, bởi vì nó bỗng trở nên mộc và đơn điệu.

Cái ổ cứng đã được thay, mọi thứ được làm mới, mình online trong trạng thái hoàn toàn thoải mái và yên tâm, ko một chút stress, bởi vì mọi thứ mới mẻ đều khiến người ta hào hứng, giống như sự khởi đầu của một ngày mới với tách trà nóng của bố, hay cốc nước lọc của mình.

"Một cảm giác thật Yomost"_ như anh vẫn nói.

Đã 10 ngày đẹp đẽ của tháng 10 trôi qua rồi, 10 ngày ấy nó đã làm được thật nhiều thứ, và có thật nhiều kỉ niệm.......

Chiểu chủ nhật 17/10 xe đạp teen đi dạo thay đổi không khí sau một thời gian dài không có dịp đi chơi.....Mình với Voi Còi bất chấp con đường lầy lội sau cơn mưa lội ra tận ruộng ngô để ra được thiên đường ( với mình là một thiên đường nơi chỉ có hai người). Ngô mùa này đang ra những bắp non mơn mởn, toàn cánh đồng phủ một màu xanh ngút ngàn giống hệt cảnh trong phim. Thật là lí tưởng khi được ngồi thư thái trong cái không gian thơ mộng và yên bình ấy....

19/10, sinh nhật em trai tròn 5 tuổi. Một sinh nhật đầm ấm, chiếc bánh gato cắm 5 ngọn nến lung linh như 5 thành viên trong gia đình mình, trông đáng yêu không tả được. Cả nhà cùng hát chúc mừng sinh nhật em, cả bố, cả mẹ, cả bà...hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười của em, hạnh phúc như ngày còn bé, hồi 5 tuổi mẹ cũng tổ chức sinh nhật cho mình.....

20/10, ngày Phụ nữ Việt Nam, có lẽ là một ngày vui nhất từ trước đến này, bao nhiều là bất ngờ...căn phòng riêng của mình tràn ngập tiếng cười, hoa , quà và những điều thú vị vì hôm đó mình được nghe nhiều chuyện vui, được nhận rất nhiều những lời chúc tốt đẹp....

Hôm ấy lớp đi ăn hoa quả dầm và những món ăn sinh viên ( tạm gọi là ẩm thực sinh viên) ko thể quên, không khí thật vui vì bạn gái nào cũng xinh tươi và hồ hởi, bạn trai nào hôm ấy cũng ngọt ngào như một viên apenlibe....

Vui và đáng nhớ lắm, vì đôi giầy Ngọc ma nữ tặng dù ko vừa nhưng mình vẫn thích, vẫn vui vì mình thích màu trắng, thích giầy búp bê xinh xắn đáng yêu....thích cái cách mà Ngọc ma nữ quan tâm: " Bà đi size nào???". Thích cái khăn trắng anh tặng, món quà mùa đông ý nghĩa nhất, vì mình thích quàng khăn mùa đông, đơn giản vì mình hay bị viêm họng do trời lạnh, và đơn giản màu khăn trắng mang ko khí mùa động vào tận phòng mình, có cái gì đó thật thú vị....thích những bó hoa thơm ngày 20/10, vì nó lắm cho mọi thứ rực rỡ, thích những lời chúc giản dị, bởi nó làm cho con gái xinh tươi hơn vì những nụ cười...

20/10 năm nay đúng là một ngày hạnh phúc. Niềm hạnh phúc rạng ngời của một cô bé 20 tuổi.

Những ngày tiếp theo đó là một chuổi ngày bận rộn, buồn vui xen lẫn.

Mình đang tham gia vào lớp học cảm tình Đảng, cũng thấy vui vui và hiểu thêm được nhiều điều, mọi thứ đều suô sẻ và thuận lợi, mình chỉ mong khóa học sẽ kết thúc với kết quả tốt đẹp.

Chiều thứ 7 ( 23/10), một buổi chiều thảnh thơi! mình với Voi Còi đi bảo tàng Hà Nội thăm quan. Đẹp vô cùng và thích thú lắm khi lần đầu tiên được ngắm nhìn một ngôi nhà hình tròn mà bên ngoài thì giống như hình một bông sen nhiều tầng lớp, mình thấy khâm phục cái nghệ thuật kiến trúc tinh tế như vậy. Vào bảo tàng như lạc vào một thế giới của sự cổ kính, trang nghiêm, của lòng tự hào dân tộc và cả sự tò mò xen lẫn thú vị, ko nghĩ buổi chiều hôm ấy lại thú vị như thế....

Mình đã làm được thật nhiều việc ý nghĩa để kỉ niệm tháng 10 đáng nhớ này, nhưng có lẽ trên hết vẫn là sự trải nghiệm, sự trải nghiệm phi sách vở, bởi vì có những thứ mà trang sách khô khan ko thể mang đến cho mình, mình nhận ra là bên cạnh những trang sách là một thể giới sống động và muôn màu mà chỉ một chút lưu tâm ta sẽ bắt được nó, cảm được nó...và thấy cuộc sống thú vị vô cùng, bức tranh sẽ ko bao giờ nhàm chán nếu ta tô nó với nhiều màu sắc khác nhau....

Lại thêm nhiều niềm vui mới từ những người bạn mới quen. Luôn cảm thấy trân trọng những tình cảm tốt đẹp mà họ dành cho, luôn thấy hạnh phúc vì có những cuộc gặp gỡ tình cờ như một cái duyên....

"Cái duyên của đất trời và cái duyên của lòng người"

Vui lắm, hạnh phúc lắm, vì cuộc sống này ko bao giờ hết niềm vui, chỉ có điều ta cảm nhận nó như thế nào mà thôi.

Chỉ khi thấy thất vọng ta mới cảm nhận được giá trị của niềm tin
Chỉ khi buồn chán ta mới cảm nhận được giá trị của những nụ cười.

Vì sống là trải nghiệm, là tranh thủ tận hưởng và cảm nhận, để ko bao giờ thấy hối tiếc khi để một nụ cười đi qua, một niềm vui đi qua....chỉ vì sự thờ ở vô cảm....

Cũng như trang blog thân thương ngày ngày lưu lại tất cả hương sắc của cuộc sống này.....


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét