Chủ Nhật, 20 tháng 6, 2010

Sunflower



Đó là tên cuốn tạp chí ngoại văn mà mình tình cờ biết đến qua anh.

Ngày anh đem cho mình toàn bộ số báo mà anh có, những cuốn tạp chí xuất bản từ năm 2006, mình cảm động và tự nhiên có hứng đọc sách báo ngoại văn hẳn lên, thay vì chỉ đọc thời báo kinh tế Sài Gòn, mình biết cách tốt nhất để học tiếng Anh là thông qua những gì thân thuộc đời sống nhất, đó là báo chí và tin tức.

Lúc bên nhau, anh hay kiểm tra  từ vựng của mình, anh hay hỏi những từ rất chuyên ngành, như lập pháp là gì, ủy ban thường vụ quốc hội là gì, ủy ban dân vận là gì...nhưng chính cái cách anh làm mình lúng túng ấy lại làm động lực cho mình tìm tòi, vì tiêngs Anh nó gần gũi lắm, nó nằm trong chính nững cái mà ta tiếp xúc và sử dụng hằng ngày mà thôi. Mình thì toàn học qua lí thuyết, nhưng giờ thì sẽ thay đổi, sắp tới mình sẽ đi học thầy Tân, hị vọng sẽ có thêm nhiều điều mới mẻ 

Hôm qua sang nhà chị Vân, chợt bắt gặp một giá sách toàn tạp chí, mình hí hửng cầm một cuốn và ngỡ ngàng....toàn Sunflower, hóa ra chị Vân cũng đam mê những cuốn tạp chí, như tình yêu của mình, cảm giác thật giống như lần đầu mở cuốn tạp chí này ra ở nhà anh để xem, chỉ khác là mỗi cuốn tạp chí đều kí tên Hồng Vân, tên chị, chứ ko phải tên của anh.

Người ta nói nên quên đi những gì đáng quên và chỉ giữ lại những gì đẹp nhất, nhưng làm sao để quên nếu như tất cả những kí ức của mình đều đẹp đẽ như thế,  làm sao để vô tình khi người ấy là người mang đến cho mình nhiều đam mê và cho mình những chân trời mới để mà đi xa hơn, bay cao hơn?

Dù bây giờ người cũ đã ko còn như xưa, ko còn giống cái mẫu người mình từng mơ ước...và đôi khi thấy ghét vì có trong đó quá nhiều sự giả tạo.

Nhưng mà rất đúng khi ta luôn biết trân tọng những gì tốt đẹp, để ko bao giờ đánh mất những gì tốt đẹp sẽ tới trong cuộc sống của ta.

Vẫn muốn nói lời cảm ơn với người cũ_dù đã xa lắm rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét