Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2010

Ba thế giới

Ba thế giới đó là thế giới của anh, của EX và của tôi.....

Thế giới thứ nhất đã xa lắm rồi, có thể đối với anh, 1 năm ko là gì, còn với tôi, nó dài đủ để ta quên đi một thứ gì đó muốn quên, vì tôi mạnh mẽ chăng? hay vì tôi vô tình? hay vì cái tình yêu ko đủ mạnh để mà vấn vương? hay vì tôi nghĩ quên là con đường tốt nhất cho cả hai?

Tôi ko muốn vào blog của anh đâu, vì tôi sợ, sợ những kỉ niệm ấy, tôi sợ đối mặt với con người ấy, với tâm trạng ấy, với tội lỗi của tôi( có thể người ta cho là tôi ko có lỗi, nhưng tôi thì nghĩ là tôi có lỗi với người ta nhiều lắm). Dù sao thì tôi vẫn sợ, ko phải tôi muốn trốn tránh trách nhiệm, mà vì tôi ko muốn quay lại những gì vốn đã thuộc về quá khứ, và bởi vì tôi đã thay đổi nhiều lắm, tôi thoáng hơn, ít lo âu, vô tư và bớt nhạy cảm đi, tôi thích tôi như thế, thoải mái và tôn thờ tự do cá nhân. 

Tôi đã đổi thay theo cái cách có thể làm tôi tìm lại được chính mình.

Thế giới của anh xa xôi quá, nó làm tôi thấy sợ, tôi ko xứng đáng với tình yêu của anh, ko xứng, bởi anh yêu tôi bằng cả trái tim, còn tôi coi tình yêu ấy là một rung động đầu đời chưa chạm tới chữ yêu. Tôi sợ, sợ bằng thật, giống như đứa trẻ muốn nhận lỗi nhưng lại muốn trốn tránh.

Thế giới thứ 2 là của EX, của tình yêu đẹp đẽ mà mong manh, khó giữ lắm mà cũng khó quên lắm. Thế giới ấy làm tôi thấy buồn và tiếc nuối nhưng hạnh phúc, bởi trong thế giới ấy tôi được lột xác. Tôi đã làm được những điều phá cách, tôi đã làm được những cái mà trước kia nó mới chỉ ở thì tương lai. Thế giới ấy giúp tôi nhìn ra thế giới với muôn màu muôn vẻ chứ ko chỉ một màu u buồn.

Nhưng đó cũng là thế giới mà tôi phải kiếm tìm và khám phá, phải trăn trở và đôi khi là chút gì thất vọng.

Và khi đã đi xa khỏi thế giới đó rồi, tôi thấy mình lớn hơn, trưởng thành hơn nhưng tất cả với tôi đều xa lạ.

Ex của tôi có thể cũng biết và hiểu điều đó, bởi Ex nhạy cảm và từng trải, anh sẽ hiểu hết thôi dù anh ko nói ra.

Tôi vẫn muốn nói rằng đây là thế giới hạnh phúc, dù thế giới ấy tôi phải trải nghiệm nhiều bằng nước mắt, nhưng với tôi đó là cái giá của hạnh phúc.

Cho đến giờ tôi vẫn còn nhớ rõ lắm tôi đã đi vào thế giới ấy ra sao và đã tạm biệt nó ra sao, nhưng giờ thì xa lạ, đã hơn nửa năm rồi, Ex nói đúng, thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương, tình yêu rồi sẽ nhạt nhào dần theo năm tháng, Ex của tôi lại trải qua một mói tình nữa , mối tình thứ n nào đó và cuối cùng anh vẫn lại buồn, lại cô đơn, nhưng tôi tin ở một độ tuổi nào đó khi thực sự cần một cái gọi  là gia đình thực sự thì anh ấy sẽ ổn định thôi, tôi yêu và tin Ex của tôi rất nhiều.

Còn thế giới thứ 3, là thế giới của hiện tại, đó là thế giới của tôi, bận rộn, thiếu thời gian vì tôi ko cho phép mình đứng yên, tôi ưa sự năng động, tôi yêu công việc và sự bận rộn.

Tôi đổi thay, đúng, đổi thay theo cách của riêng tôi

Thế giới của tôi ko nhuốm màu buồn, màu của hoài niệm, có chăng chỉ là trong 1 lúc cô đơn, chỉ một vài phút thôi.

Thế giới của tôi là thế giới của những con người tự do và khao khát tự do.

Trong thế giới ấy tôi mặc sức nói cười, nhưng ko được khóc, vì tiếng cười được ngân nga,còn tiếng khóc thì chỉ một mình tôi nghe thôi

Thế giới ấy dạy tôi mạnh mẽ, dạy tôi tự lập, dạy tôi trưởng thành...tôi đổi thay... thế giới có quá nhiều thứ tôi phải làm, phải khám phá và phải kiềm tìm

Thế giới ấy mang cho tôi nhiều niềm vui, nhiều cái để mà hi vọng, đôi khi có nhiều nỗi buồn, nhưng đó chỉ là gia vị cuộc sống.

Tôi yêu cái thế giới của chính tôi, vì tôi được là chính mình. 

Dù tôi biết thế giới thứ 3 của tôi không có tình yêu lứa đôi, tình yêu của tuổi trẻ mà bất cứ ai cũng có, mà tôi chỉ có niềm đam mê, nhưng tôi vẫn yêu....

tôi ko muốn quay về.......

1 nhận xét:

  1. hi. Em suy nghĩ chững chạc hơn anh nữa. Mọi cố gắng đều có kết quả em à.

    Trả lờiXóa