Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Quên để bước tiếp...

Buồn, chỉ là buồn thôi.

Có tiếc nuối, có chán chường, có thất vọng, nhưng trong lòng bỗng thấy nhẹ tênh, bởi giờ đây anh sẽ tự do đi tìm hạnh phúc riêng, sẽ ko còn phải bận tâm vì mình nữa, mình sẽ ko còn cái cảm giác áy náy có lỗi khi bắt anh phải đợi chờ mình có thể sẽ là trong vô vọng …và từ nay, chấm dứt những ngọt ngào, chấm dứt tất cả, mình phải đối mặt với cuộc sống muốn vàn khó khăn. Mình có ý định vào Sài Gòn, nhưng vẫn còn rụt rè e ngại…Mình muốn chạy trốn kỉ niệm, chạy trốn những ký ức vẫn còn in đậm trong tim. Mình muốn bắt đầu một cái mới mẻ ở một môi trường mới. Nhưng mình ko dám mạo hiểm. Mình phải làm sao bây giờ???

Mình biết cả mình và anh đang bị tổn thương, mình hiểu điều ấy. Và giờ mình sẽ cố gắng chữa lành vết thương đó trước khi bắt đầu trận chiến mới. Lấy học hành công việc làm niềm vui, lấy gia đình làm điểm tựa, mình sẽ cố gắng vượt qua tất cả, dù tim mình vẫn nhói đau khi biết bên mình ko còn anh nữa….Có lẽ mình sẽ phải sống khác đi, sẽ phải thay đổi nhiều hơn, mình nghĩ thế. Ko thay đổi sẽ ko thể đạt được nhiều điều mình đang mong đợi. Tự hứa với lòng mình sẽ quên để bước tiếp…

Mình sẽ làm được, mình sẽ làm được, sẽ làm được…Monsoon, mạnh mẽ lên, thay đổi mình để thành công !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét