Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Khí xuân

Mưa phùn…

Hình như cứ phải có mấy hạt mưa phùn thì không khí mới trở nên thực sự là Tết.

Năm nào cũng thế, mình luôn mong chờ một điều rất giản đơn, đó là Tết đừng có mưa, để trẻ con và người lớn còn có cảm hứng mà đi chơi Tết.

Đối với mình, Tết là một điều gì đó thật vui, nhưng kỳ thực lại là buồn, bởi Tết là một sự chia ly, có lẽ vậy. Hôm nay bác Tú chuẩn ỵi bao nhiêu là thứ để vào Sài Gòn ăn tết cùng con gái, thế là nhà mình mất đi một người bạn hay nói đó là bác Tú. Các anh các chị họ nhà mình lục tục chuẩn bị đồ để mai về quê ăn tết hết rồi. Hôm nay bác Lan cũng ra chào bố mẹ mình để về quê. Mình sẽ buồn và nhớ mọi người lắm…Giờ chỉ còn lại bà ngoại, Tết mà không có bà chắc mình sẽ chết vì buồn mất. Rồi có chị Hương, anh Nguyễn, chị Huế. Mình thèm cảm giác đông vui quá! Mình thấy thương những người quê ở xa…

Hôm nay trong lòng cảm thấy thanh thản hơn một chút, có lẽ công việc giờ cũng ổn ổn rồi, ko còn quá bận bịu nữa. Hôm nay mình dọn dẹp xong nhà cửa rồi. Giờ chỉ lo đi mua hoa tươi về cắm và mua đồ về nấu thôi. Quần áo thì chẳng sắm thêm gì vì năm nay mình cũng ko đi đâu mấy, chỉ về quê và chúc tết thấy cô giáo là cùng thôi. Vì mình sẽ dành thời gian nghỉ tết để luyện Toeic, mùng 10 tết là thi rồi…Cố lên.

Cảm nhận rõ đất trời đang giao mùa, mình thấy trong lòng ấm áp hơn nhiều!. Thế là tết này mình lại bước sang một tuổi mới rồi, cái tuổi 22 tươi trẻ, mình thích số 22, vì nó là một cặp hoàn hảo.

Mình cầu chúc mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với gia đình và người thân yêu của mình trong năm mới này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét