Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012

Mùng 8 Tết khai xuân

Hôm nay đã là mùng 8 Tết rồi.

Hôm nay các cơ quan bắt đầu đến khai xuân, một số công ty tư nhân đã khai xuân vào ngày mùng 6 hôm trước vì hôm ấy đẹp ngày. Cái không khí Tết thực sự nhạt nhoà, vậy mà sao mình cứ thấy nuối tiếc. Vẫn muốn nghỉ Tết nữa, vẫn muốn được nghỉ ngơi, mặc dù ở nhà cũng chả có mấy việc phải làm, nhưng duờng như trước khi khởi động sau một thời gian nghỉ dài dài, ai nấy cũng có cái cảm giác uể oải và ngại làm việc. Mình cũng ko phải trường hợp ngoại lệ, mặc dù đã tự dặn lòng mình rằng còn một bài thi vào hôm mùng 10 tết nữa, thế mà sao vẫn thấy khó bắt đầu quá, chả giống mình ngày trước tẹo nào, tết vẫn cứ cắm đầu cắm cổ vào mấy quyển sách và bài tập. Nhưng đó là mình của năm thứ nhất đại học, còn bây giờ, cô sinh viên ngày xưa đã chuẩn bị tốt nghiệp.

Bây giờ, mình hiểu rõ tầm quan trọng của việc học trong trường đời, học ăn học nói, học giao tiếp, học đối nhân xử thế…Học những gì không có trong sách vở. Mình chỉ mong được giao lưu thật nhiều để có thêm bạn bè, có thêm người chung quan điểm, chung chí hướng. Tìm mãi trong cái danh bạ điện thoại, mình chẳng tìm thấy một ai cả. Buồn quá. Mình thực sự lẻ loi và cô đơn sao? Hình như là thế. Không biết nữa. Giờ bạn bè cấp 3 sót lại chảng còn ai thân tình, bạn bè đại học thì gần như đã chia tay sau buổi thi cuối cùng. Chỉ còn cái Hân, cái Nguyệt, thẳng Tân…nhưng mà ở xa lắc, chẳng còn ai cả. Các anh các chị khoá trên thì gần như đã ra trường và thành người lớn, trở nên xa lạ…một số người đã có gia đình. Mẹ bảo sau này những người bạn của con lại chính là những đồng nghiệp.

Ôi, chưa bao giờ mình có cái cảm giác buồn và đơn độc như thế này. Có lẽ giờ mẹ mình chính là người bạn thân tình nhất, có lẽ chưa lúc nào mình lại cởi mở trò chuyện tâm sự với mẹ mọi điều nhiều hơn lúc này….

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét