Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

Đi về cõi thiêng

Thời gian cứ như thế, lặng lẽ trôi đi.

Chưa bao giờ mình cảm thấy thời gian trôi nhanh như thế này. Mới ngày nào còn thi xong học kì, chia tay giảng đường, đi thực tập hồi đầu tháng 1 này, rồi dần quen với công việc thì nghỉ Tết. Những ngày Tết vui vẻ cũng đến rồi đi thật nhanh để lại trong mình bao nhiêu nuối tiếc. Có lẽ đây là cái Tết thảnh thơi nhất của mình khi mà mình được thoải mái đi chơi và tâm lý thì không vướng bận mấy chuyện học hành thi cử nữa. Năm sau nếu có đi làm thì cũng phải ít nhất 26, 27 Tết mới nghỉ, rồi mùng 5, mùng 6 sẽ phải đi làm rồi, sẽ không còn được cùng mẹ đi chơi thật nhiều, thật nhiều như thế này nữa.

Hôm nay đã là 20 tháng Giêng năm Nhâm Thìn…

Điểm lại những sự kiện đã qua, mình thấy vui vì đã làm được một số việc quan trọng. Việc đầu tiên là hoàn thành xong bộ hồ sơ xin việc, công chứng tất cả các văn bằng chứng chỉ. Hoàn thành xong tấm bằng Toeic vào ngày mùng 10 Tết là một thành công lớn vì giờ đây mình sẽ tự tin hơn khi apply vào một số vị trí yêu cầu trình dộ tiếng Anh. Cv của mình cũng sẽ đẹp hơn. Mình phần nào yên tâm một chút.

18 Tết nhà mình làm lễ giải hạn đầu năm, cảm thấy yên tâm hơn nhiều vì cảm giác gia đình mình như được bảo vệ, được các thần linh và Tổ tiên che chở độ trì.

20 Tết là hôm nay, mình cùng với mẹ đi Đền Trần thờ 14 vị vua thời Trần, chùa Cổ Lễ, Phủ Dầy Nam Định. Lần đầu tiên mình được đi tới các địa danh ấy, thấy rất háo hức và thích thú như cái lần đi Yên Tử vậy.

Đầu năm thì mình cũng đã tranh thủ đi nhiều nơi để cầu may mắn bình an cho cả nhà, nhất là cầu cho mình năm nay được lộc công danh sự nghiệp.

13 Tết đi hội Lim, đi Đền Đô thờ 8 vị vua thời Lý hay còn gọi là đền Bát Đế. Cả nhà mình đã đuợc Nhà giáo nhân dân cũng là Anh hùng lao động Nguyễn Đức Thìn làm hướng dẫn viên. Chuyến đi thực sự để lại cho mình nhiều ấn tượng và tình cảm với mảnh đất Bắc Ninh địa linh nhân kiệt.

Qua những câu chuyện và tìm hiểu của mẹ, mình hiểu hơn về các danh lam, các sự tích, các đền chùa, miếu mạo và thấy thích đi chùa chiền nhiều hơn. Trước là để tâm hồn mình thanh thản và hướng thiện, sau là để được giải bày, chia sẻ những nỗi lòng, những mong muốn và nguyện vọng của bản thân mình. Mỗi lần đi chùa về, mình thấy tâm hồn trở nên thanh tịnh và bình an, cảm giác như được an ủi và bảo vệ, đúng như ai đó nói rằng mình sẽ có nhiều niềm tin hơn vào cuộc sống.

Giờ mình mới hiểu rằng, Chùa là nơi thờ Phật. Phật có nhiều vị, có Vị Phật tổ như lai, Quan thế âm bồ tát, Phật nghìn mắt nghìn tay… là được thờ nhiều nhất ở các chùa. Phủ là nơi thờ mấu, như mẹ bảo có 3 vị mẫu, một vị cai quản trời, một vị cai quản đất đai thổ nhưỡng và một vị cai quản vạn vật. Đền, miếu là nơi thờ các quan và một số anh hùng có công với nhân dân….

Nghe mẹ kể thật hay và rõ ràng, dễ hiểu. Mẹ mình hay đọc sách, lại hiểu biết nhiều về địa danh, lịch sử, địa lý nên đi đâu với mẹ đều cảm thấy được tăng sự hiểu biết và thấy rất ấn tượng, sâu sắc…

Mình chỉ mong tháng Giêng đừng trôi qua quá nhanh để lại được đi chùa chiền với mẹ, được hàn huyên những chuyện của ông cha ngày xưa và nhất là lại được tĩnh tâm suy nghĩ về cuộc sống, con người, về đạo lý, về kiếp luân hồi..

Giá như mình có thể tìm được người con trai nào tâm đầu ý hợp, biết yêu và hiểu về những sở thích, những mong muốn của mình, có thể đưa mình đi đó, đi đây, vãn cảnh chùa, thắp hương khấn Phật, khấn đất trời, cùng hoà vào cái tâm hồn của mình như hai mẹ con mình hay đi, hay kể chuyện với nhau về mọi thứ.

Mẹ ơi, đôi khi con thấy cuộc sống này quá rộng, nhưng mẹ lại chính là một cuộc sống thu nhỏ của con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét