Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

Thư gửi màn đêm

Đã mấy ngày hôm nay, ngày nào mình cũng cảm thấy thích cái khoảnh khắc ban đêm tĩnh lặng và huyền diệu như thế này. Mình làm việc cật lực để hoàn thành nốt luận văn tốt nghiêp. Chỉ trong 4, 5 ngày vừa thu thập số liệu, vừa suy nghĩ, vừa nung nấu ý tưởng và tìm kiếm, mình đã hoàn thành xong bài luận văn dài hơn 40 trang với đầy đủ các thành phần theo yêu cầu.

Mình sung sướng quá ! Cảm giác nhẹ cả người. Đọc lại những cái bảng biểu, những dòng văn phân tích, mình nhớ lại cảm giác ngày xưa ngồi học văn. CŨng miên man trong những dòng suy tư, chỉ có khác là bây giờ, đối tuợng của mình là những con số đã qua bàn tay xử lý và chế biến.

Lúc này chả thấy buồn ngủ gì cả, chỉ thích ngồi nói chuyện với ai đó, hay ngồi nghe nhạc, thế nhưng cả nhà đi ngủ mất rồi. Không thể ngồi gõ lạch cạch được, phải đi ngủ thôi.

Chào màn đêm, người bạn đồng hành của tôi trong nhưng ngày học, ngày thi, và trong cả những hạnh phúc, âu lo…những nự cười và nước mắt…những bực dọc, mệt mỏi và cả bây giờ, sự thoải mái.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét