Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2010

Thứ 6 rồi đến thứ 7 .......

Ôi thế là một tuần lại trôi qua rồi, nhanh thật!

Tuần này bận quá, lại ko có PC ở nhà thành ra chẳng lúc nào mà xả stress vào cái blog thân yêu này được, bỏ blog ở đó suốt một tuần, thương quá!

Tuần này học nhiều, vất vả, thứ 6, thứ 7 đi dạy_ tản mạn chút về Nghề Gia Sư nha:

Mình thật sự thích thú với cái nghề gia sư, dù trước kia mình ko nhiệt tình lắm, dạy cũng chỉ vì quen biết và giúp đỡ thôi chứ ko vì đam mê, còn từ khi dạy anh Hà, mình thấy có một hứng thú đặc biệt vì anh này học để thực hành chứ ko phải như bọn học sinh lớp 8 học để lấy điểm cao, chính cái mục đích học của anh ấy làm mình có nhiều suy nghĩ và quyết tam bảo ban người ta theo đúng những gì mình đã trải nghiệm.

Tự đi tìm giáo trình, tự soạn bài, tự dạy theo đúng những gì mình đã được học cộng những hiểu biết bên ngoài, mình ko còn thấy nghề gia sư nhàm chán nữa mà rất thú vị , bên cạnh đó mình cònđược mở mang thêm một số kiến thức chuyên ngành hàng hải, cái mà đến trong mơ mình cũng ko thể nghĩ là mình có cơ hội học nếu như ko đi gia sư. Anh Giang PR bảo là nghề này cũng có cái hay là vừa dạy người ta, vừa học, lại ko vất vả nhưng ko năng động lắm, mình thì thấy nếu muốn năng động thì đó là tự ở bản thân của người dạy thôi, mình muốn dạy theo cách năng động thì mình sẽ có những suy nghĩ hết sức năng động, và mình đang dạy anh Hà theo cách đó, mình muốn dạy để người ta có thể giao tiếp được và dạy để người ta thích tiếng anh chứ ko học tiếng anh vì nghĩa vụ.

Một tháng dạy mình thấy rất thích và thoải mái, không khí học tập nghiêm túc nhung ko quá căng thẳng, anh ấy tỏ ra có thiện chí học và cũng khá chăm chỉ. Lĩnh tháng lương đâu tiên, mình thấy rất vui vì những đồng tiền ấy xứng đáng với những gì mình đã bỏ ra, mình thấy rất vui, dù đây ko phải là lần đầu tiên đi làm, mình đã đi dạy được hơn một năm rồi nhưng có lẽ đến giờ mới lại trở về cái cảm giác vui sướng như lần đầu tiên biêt đi làm thêm và nhận được những tháng lương partime bằng chính sức lao động của mình, bố mẹ cũng rất vui vì điều ấy.

Bây giờ mình vẫn đi theo cách là vừa học vừa làm để va chạm và có thêm kinh nghiệm, rèn luyện được tinh thần sống, học tập và làm việc có tinh thần trách nhiệm, mình nghĩ đó là điều mà bất cứ một ai ra đời cũng cần phải có chứ ko riêng gì nghề nào cả

Dạo này học khó quá, toàn môn khó, mình phải cố gắng thêm nhiều vì chuyên ngành mà, mình thấy rất thích môn Thuế và Luật và đang cố gắng đầu tư thời gian cũng tìm tài liệu để mà học cho chất lượng.

Thứ 5 mình đi hội đền với Người Khổng Lồ, vui quá vì lại biết thêm một địa điểm mới mà đi. Lần đầu tiên đi xem hội cũng là lần đầu tiên cảm nhận được cái ko khí lễ hội của chính quê hương mình mà đôi khi vì một chút xao lãng ta bỏ quên nó.....


Hôm nay đã là thứ 7 rồi, thời gian vốn trôi đi mà chẳng đợi chờ ai cả, một tuần vất vả vừa học vừa dạy thêm, đôi khi cảm giác như dòng sông thời gian như cuốn mình đi, nhưng mà đôi khi ngồi trầm ngâm nghĩ lạ những gì đã qua, thấy mình cũng dần chín chắn hơn, kinh nghiệm hơn, mỗi ngày đi học, đi làm và gặp gỡ bạn bè, anh em đều cho mình những trải nghiệm thú vị......

Mình nhận ra là nỗi buồn ko còn đọng trên khóe mắt nữa, mình đã quên được anh ấy, quên được những nỗi nhớ về kỉ niệm đã qua, lúc yêu anh mình đã nghĩ là sẽ có ngày này mà, mình đã biết trước được những gì sẽ xảy ra mà, và cũng đã dặn mình cần phải mạnh mẽ và nghĩ thoáng lên chút cho mọi thứ nhẹ nhàng.....mình chỉ thầm chúc cho anh ấy tìm được hạnh phúc đích thực, mình thật lòng mong anh ấy hạnh phúc........

Cả tuần nay ngày nào Tân cũng đèo ra bến xe bus, hình như đã quen với việc đi về cùng Tân, thấy vui vui vì có người quan tâm, một người bạn thực sự cho mình một cảm giác thoải mái. Vì mình là người phức tạp nên mình thích làm bạn với người đơn giản, nói chuyện với Tân mình thấy thoải mái và ko bị stress.

Mọi chuyện vẫn ổn và vẫn trôi đi theo cái quỹ đạo của nó, bình yên đã trở về trong tâm hồn và cuộc sống của mình......thứ bảy......vẫn luôn là một ngày bình yên..........

11h56 trưa 3/4/2010 thứ bảy.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét