Thứ Ba, 6 tháng 4, 2010

Tản mạn mấy ngày mưa phùn

Mấy ngày hôm nay mọi thứ cứ dồn dập xảy đến, toàn là chuyện bực mình và kém may mắn, Cái PC bị mất hết dữ liệu làm mình thấy hụt hẫng, thế là bao nhiêu tài liệu đi tong hết cả chỉ vì một chút sơ suất và chủ quan.

Học triết học rồi mà chả áp dụng được gì hết, cố gắng đi tìm cuốn "Cội nguồn cảm hứng" và "Mỗi teen là một Việt Nam", những cuốn sách có lẽ là đáng đọc để mà đọc, để mà thay đổi thực tại cho tốt hơn lên.

Hôm thứ hai nghịch sơn móng tay, thế là phải chạy đi giả quyết hậu quả bằng việc đi tìm mua axitol mỏi cả chân dưới trời mưa mà lại đầu trần, đến khổ, cũng chỉ tại mình nghịch ngợm mà quên mất là bố mẹ rất dị ứng với những màu sơn lòe loẹt như thế.

Thứ ba hôm nay đi học dưới trời mưa phùn, không khí vô cùng khó chịu, ẩm ướt và khó thở quá, mình ghét mưa phùn lắm. Bẩn thỉu!

Buổi thuyết trình triết khá thành công, nghe triết học cũng có nhiều cái hay, phải nói là khá thú vị khi mà gắn triết học vào đời sống, có lẽ học triết ta mới hiểu được vì sao MỐI TÌNH ĐẦU lại khó phai như thế.

Sống như thế nào cho ra sống, sống như thế nào để ko lầm tưởng đó là tồn tại, ta phải làm gì để thay đổi và làm mới cuộc sống của ta mỗi ngày, ta yêu thương như thế nào đây?

Ta làm gì để thực hiện ước mơ? Sống như thể ngày mai anh phải chết.......

"Nếu như bạn cố gắng thể hiện mình là một cốc nước đầy thì sẽ chẳng ai muốn bỏ thêm cái gì vào nữa"

"Tự do sinh ra con người"

Những gì học được từ cô giáo và những người bạn trong mấy ngày hôm nay làm mình suy nghĩ rất nhiều, nhất là vấn đề sống và nhận thức, tại sao cứ phải chìm đắm trong quá khứ? tại sao cứ phải dày vò bản thân và ru ngủ mình bằng những lời lẽ khô khan gượng ép? Tại sao cứ phải nhớ đến quá khứ buồn khi mà nó đã lùi xa lắm rồi_ đừng tiếc nuối những gì ko là của mình nữa mà hãy tìm đến với những cái mới mẻ và tươi sáng, đầy hứa hẹn hơn.

Ko biết nói gì hơn là HÀNH ĐỘNG, hãy đi tìm những yêu thương để mà yêu thương, đi tìm những đam mê để mà đam mê, hãy cháy lên dù là phút thôi...

Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét