Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

Nếu em không là một giấc mơ

".......Nếu em không là một giấc mơ thì anh sẽ luôn ở mãi bên cạnh..........
Để mỗi ngày được ôm lấy em, được nghe tiếng em, được cười với em....
........Nếu em không là một giấc mơ thì anh sẽ ko sớm mai thức dậy, sẽ không còn được nhìn thấy em tìm quanh chỉ nghe mùi hương tóc thơm.....

Dẫu biết em chỉ là giấc mơ mà anh vẫn yêu và vẫn hi vọng, đến một ngày cơn mơ sẽ tan lại trông thấy em chờ trên lối xưa......
.......Thế nhưng em chỉ là giấc mơ đẹp nhưng mỏng manh - một giấc mơ buồn, dẫu biết em chỉ là giấc mơ dịu dàng thoáng qua đời anh thế thôi......"

Em đã nghe bài hát này trong cái đêm đầu tiên anh và em ngồi trên sân thượng nhà trọ và cũng chính là ngày em nói yêu anh, sau khi cân nhắc và nghĩ rằng em không thể kìm nén và dối lòng mình thêm được nữa, đó là đêm đáng nhớ nhất đối với một con bé như em, và sáng hôm sau khi tỉnh dậy anh đã nhắn cho em một dòng tin thật ngọt ngào:

"Anh đã nhờ một thiên thần đánh thức em dậy, nhưng nó bảo không thể đánh thức một thiên thần khác nên anh phải tự mình đánh thức thiên thần của anh dậy....."

Em cũng đã đọc "Nếu em không là một giấc mơ" của Marc Levy, và ao ước giá như em là Lauren để được hưởng trọn vẹn một tình yêu như thế......nhưng buồn thay........em chỉ là một nửa giấc mơ mà thôi......

Cuối cùng thì em cũng chỉ là giấc mơ nhẹ nhàng bên đời anh mà thôi, một giấc mơ anh chưa từng mơ mà chỉ là vô tình gặp, em là một bóng hình ngang qua đời anh để xua tan đi những nỗi buồn chất chứa trong lòng anh, để anh quên đi những hình bóng khác......em chỉ là như vậy đối với anh thôi sao, chỉ mãi là một vật thay thế thôi sao?

Hãy cho em khóc nốt lần cuối anh nhé, khóc cho lần yêu cuối để nước mắt tan vào mưa nhớ.......bởi vì.......

.........Chẳng thể nào quên được tất cả đâu anh, cố bước đi mà như bước vô hồn, kí ức vẽ nên những hình hài vô thức, giá mà quên được tất cả, phải không anh?..................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét