Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

Chào năm mới 2010 !

Hôm nay mình rủ chị Lan, chị Quỳnh và Trang đi xem lễ hội hoa ở hồ Gươm, đó là lần đi chơi Tết đầu tiên, tết dương lịch, có lẽ nó đánh dấu một điều gì quan trọng và mới mẻ trong cuộc sống của mình chăng, mình vốn ghét đi chơi linh tinh mà, nhưng hôm nay mình muốn đi thực sự, ko phải cái ko khí mùa xuân tết nhất nó rộn ràng đến thế, mà trong tim mình một nỗi nhớ xa xăm nào đó như trực trào lên, mình muốn tìm lại chút gì để nhớ trong cái ngày đầu tiên của năm mới này, nhớ... để biết rằng dù năm cũ đã qua đi nhưng kỉ niệm thì vẫn còn đó, những kỉ niệm lung linh sáng chói, đẹp mê hồn như pha lê dưới ánh sáng trong đêm......những kỉ niệm pha lê.......

Bốn chị em đi dạo trên những con phố, đi qua Nguyễn Hữu Huân, và Hồ Gươm xanh mờ hiện ra, hôm nay mưa phùn mùa xuân giăng giăng trên phố, phố ko ồn ào như nhịp sống bận rộn, bon chen ngày thường mà đông vui tấp nập, ngập tràn ko khí mùa xuân về. Mọi người hôm nay ai cũng xinh tươi trong những bộ quần áo đẹp nhất, mốt của năm nay là áo măng_tô dài sáng màu mặc kèm với quần tất đen, bốt cổ cao trông rất Tây_con bạn mình nhận xét vậy......mình cũng trong cái trang phục như vậy đi chơi tết......và chẳng mấy chốc mình đã ở giữa dòng người tấp nập đông đúc, và nhiều nhất vẫn là giới sinh viên, học sinh như mình, những bạn trẻ yêu nhau tay trong tay đi dưới cái ko khí mùa xuân về ngập tràn ấy, trong cái niềm hạnh phúc lâng lâng khi năm mới vừa tràn về và tình yêu của họ đang bước sang một năm mới nhiều hứa hẹn hơn......và mình chợt phát hiện ra.....có một khoảng trống vô hình trong tim mình, dù môi vẫn cười trong cái ko khí vui tươi ấy, mình thèm có một bàn tay nắm lấy, một cái siết tay thật chặt trong cái lạnh se sắt của những giọt mưa xuân vô tình............

Buồn và vui, hiện tại và quá khứ, nụ cười và nước mắt, mưa và mùa xuân, ấm áp và rét mướt....... những thái cực đối lập ấy cứ song hành trong con người mình, chốc chốc lại gặp một góc quen, một chiếc ghế đá cô đơn, nơi đã từng là nơi dừng chân của anh và mình bên hồ.

Kỉ niệm!........... nó như một sợi dây yêu thương nói hai bờ kí ức, nó làm lòng ta khắc khoải.....bồi hồi, hi vọng rồi lại thất vọng, nhớ thương rồi lại muốn vứt bỏ......nó làm trái tim mình không ngủ yên, tình yêu với anh ko hề ngủ yên, bởi anh vẫn mãi là một nỗi nhớ khắc khoải trong tim mình.........biết đến bao giờ con tim em mới đc tự do như chú chim non đang tự do bay nhảy trên cành cây kia, anh nhỉ?

Bốn chị em qua phố Tràng Tiền ăn kem, mình ko thích món này lắm, chỉ tiện ăn cùng mọi người, nếu như có sữa chua nếp cẩm mình sẽ thay đổi ngay, thế rồi đi dạo qua phố cổ, qua rất nhiều phố mà giờ mình cũng ko nhớ hết đc, rồi qua chợ Đồng Xuân ăn nhẹ một chút......mấy chị em đi bộ nhiều, cái cảm giác đi dạo phố thật thích dù trời mưa..........lại mưa!

.....đây là lần thứ hai Hà Nội mưa khi em quay trở về nơi kỉ niệm của ta, em đã tự hỏi không biết trời mưa hay nước mắt em tuôn rơi, tuôn rơi khi tất cả chỉ còn là quá khứ trong ta?.............

Gửi cho Elnino của em một chút mưa xuân...... một chút không khí bận rộn tấp nập của những ngày đầu năm mới....... gửi cho anh một chút hương hoa của lễ hội....... chút sắc thắm của những cách hoa Tuylip Hà Lan bên hồ.........gửi cho anh chút cổ kính của hồ Gươm...... chút trầm mặc của dòng nước...... chút tư lự của những hàng liễu rủ...... chút nghiệm nghị của những cây sấu, cây gạo bên hồ...... gửi cho anh chút yêu thương của cây lộc vừng hôm nào...... gửi cho anh của em tất cả nỗi nhớ thương, nỗi nhớ mà em nghĩ là nó đã đi vào miền dĩ vãng..... gửi cho anh tất cả những gì có thể..... để anh biết rằng anh luôn có người mong nhớ, anh ko cô đơn em bây giờ......

Vậy là em đã bước sang tuổi 20, cái tuổi đẹp nhất của một đời người, còn anh đã bước sang tuổi 25, Chúng ta đang ở độ tuổi đẹp nhất phải ko anh? Có một lần em đã nghĩ, kỉ niệm Hà Nội tròn 1000 năm tuổi em với anh sẽ đi chơi.....giờ con 282 ngày nữa là đến 10/10, ngày đại lễ anh ạ, thế mà ước mơ của em ko thành hiện thực, ta đã chia tay nhau quá sớm để lại những giấc mơ dang dở....nhưng hãy sống thật vui vẻ anh nhé, sống cho những ngày tuổi trẻ của ta thật ý nghĩa, em đã nói với anh em muốn khi em 20, em phải làm đc một điều gì đó thì giờ em đang thực hiện giấc mơ ấy, nó là một lời hứa của em và em sẽ cố gắng anh ah......có gắng để anh thấy em đang trưởng thành từng ngày......

Chào anh, chào tình yêu của em, em lại phải quay về với hiện thực, với những công việc thường nhật bận rộn, cất nỗi nhớ anh vào ngăn kéo kỉ niệm, em sẽ lấy lại tinh thần học hành thật tốt, em sẽ ko để ai thật vọng về em, em đi_là _đến!

Chào năm mới, chào 20, chào tuổi trẻ, chào tình yêu, chào khát vọng, chào những hoài bão lớn lao, em đang bước tới tương lai và ôm tất cả vào lòng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét