Thứ Hai, 5 tháng 10, 2009

Nhớ mùa thu Hà Nội

Một ngày thu bình yên..................

Mình đã bắt đầu cảm nhận thấy cái tiết hanh khô đem về từ những cơn gió thu, làn da không còn cái cảm giá mịn màng nữa.

Những chiếc lá vàng trên cây được nắng thu sấy khô, nắng thu hong vàng và những cơn gió đưa đẩy khẽ chao lượn trong khoảng không hư vô như còn vương vấn với cái thế giới này trước khi giã từ sự sống...........Mình ước những chiếc lá đừng rơi, để mãi làm bạn với cái thế giới màu xanh này, sự sống ơi đừng ra đi, con người ơi đừng chia li, dẫu biết rằng đó là quy luật nhưng nhìn lá thu rơi mà lòng ko khỏi chạnh buồn.........

.........thế là đã 6 tháng rồi kể từ ngày mình gặp anh, thời gian cứ trôi đi để mỗi lúc con người lại thảng thốt nhìn lại những gì đã qua, nhìn lại những kỉ niệm đã có trong nhau. Thời gian mang con người đến gần nhau, thời gian mang những sợi dậy yêu thương nối với những yêu thương và thời gian lại mang mỗi người đi xa, nhưng kỉ niệm thì dường như còn nằm lại, nó in dấu vào thời gian như những nốt thanh trầm trên một bản nhạc, mà chỉ cần một bàn tay khẽ lướt trên phím, chỉ cần một tâm hồn khẽ rung lên là những yêu thương lại gọi về, và kỉ niệm như từng đợt sóng thi nhau ùa về trong kí ức, ôi kỉ niệm!!!!! Nó thiêng liêng vô cùng bởi những ai lãng quên sẽ một lần giật mình tự hỏi, tại sao, tại sao, mình đã bước đi qua những kỉ niệm ấy, mình đã vô tình và mình thấy có lỗi............

Ta đã bước qua thời thơ dại
Để chiều nay hoa tím nức bên thềm
Anh có nhớ chỗ chúng mình im lặng
Quả bàng rơi vào mơ ước học trò.........

Một áng thơ bay qua tâm hồn mình......vô tình mà như hữu ý.........nhớ mà lại như quên............quên đi để rồi lại nhớ...........thì ra những gì đẹp đẽ thì sẽ mãi đẹp đẽ như vậy thôi!!!!


Sẽ nhớ lắm những con đường Hà Nội mùa thu........

"Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ mái ngòi thâm nâu.
Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, mùa hoa sữa về thơm lừng góc phố, mùa cốm xanh về........
Sẽ có một ngày mùa thu Hà Nội trả lời cho tôi, sẽ có một ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi..............."
Một ngày nào đó, khi lang thang trên phố mùa thu, biết đâu mình lại nhận ra biết bao nhiêu điều đẹp đẽ hơn thế, đâu chỉ là mùa thu, cơn gió , lá vàng và những điều tiếc nuối..........
Ngày thu hôm nay của mình thật đẹp và lòng mình bỗng nhẹ nhõm lạ thường, dường như mọi ưu phiền đã tan theo gió mây, ko biết có phải bài kiểm tra nói sáng nay mình đạt điểm cao hay ko, những chắc bởi tâm hồn mình bây giờ đã tìm được một lối đi riêng......một ý nghĩ le lói....sắp tới 20/11, mình muốn đến thăm cô Hồng......mình sẽ qua Mê Linh plaza mua cho cô một bức tranh treo tường thật đẹp.......

Mình lại sắp ngập cổ cho những bài kiểm tra rồi, thả tâm hồn theo gió thu để những lo toan buồn phiền bay theo gió, mình sẽ đong đầy những kỉ niệm của mùa thu này, dù mùa thu vắng anh, nhưng mình biết anh đã cho mình rất nhiều ngay cả khi không ở bên, anh sẽ vẫn luôn ở bên mình trên những bước đi..........

Monsoon, hãy cố lên, phía trước là mặt trời và hoa trạng nguyên đang mỉm cười hân hoan.

Một ngày thu bình yên!.........



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét