Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Góc kỉ niệm

Đã từ rất lâu rồi, hình như là từ 4 năm về trước, hôm nay mình mới có cái cảm xúc như hôm nay, cảm xúc khi phải đối mặt với một sự chia ly nào đó.

Blog ngày…tháng…năm….

Thi xong môn cuối cùng. Đó là môn mà mình ôn kĩ nhất từ trước đến nay. Ôn để cảm giác rằng không còn gì phải lăn tăn về nó khi mà mình đã cố gắng đào bới và hiểu mọi cái ngóc ngách về nó. Môn Phân tích tài chinh doanh nghiệp.

Lúc thi xong, mình hồ hởi lắm, vẫn còn chạy lăng xăng đi tìm chị Hương để ngồi học toán tài chính với chị ấy. Hai chị em dẫn nhau lên giảng đương B205 ngồi ôn bài và tán ngẫu. Vì chị ấy còn môn toán nữa là xong, còn mình thì đã xong hết rồi, chẳng còn nhiệm vụ nào nữa ngoài cái văn bằng 2 kế toán sẽ hoàn thành vào tháng 4 năm sau.

Thế rồi khi cô lao công vào quét lớp đã đi về, và khi chị Hương bye bye mình để về nhà, chỉ còn lại một mình ngồi trên cái giảng đường rộng thênh thang, bỗng một cảm giác khó tả lạ lung len lỏi trong suy nghĩ. Mình ngồi tổng kết lại điểm số và yên tâm với cái kết quả đã đạt được. Thế nhưng không thấy vui.

Lặng lẽ nhìn xuống dưới rồi đi lang thang trong giảng đường.

Vẫn là cái B205 ngày xưa học môn Kinh tế chính trị, vẫn là cái gì đó quen quen, thân thân dù mình đã qua cái thời sinh viên năm nhất ngố rừng đó từ lâu lắm rồi. Mình ngồi đó, miên man nhớ lại những bài giảng của thầy…Vì sao tiền tệ lại xuất hiện? Vì sao lại có ngân hàng?.....

Thế rồi lại nhớ cái lần mon men đi vào lớp thương mai 03 để học chui môn Thương mại vì mình nghe nói môn đó rất hay…..

Thế rồi thấy vui vui vì một lần mình đã mạnh dạn đứng lên giới thiệu với các bạn lớp TM03 rằng mình là sinh viên của Khoa ngân hàng sang đây học ké. Thế là mình được cái bạn ấy thưởng cho một trang pháo tay giòn giã…Thật là vui.

SMS cho anh Hiển:

“Anh đã thi xong chưa? Em thi xong môn cuối rồi anh ạ. EM đang lang thang trên giảng đường. Thế là sắp phải xa HUBT rồi. Bình thường thì thế mà giờ tự nhiên lại…Miss ướt”

Và tin nhắn của anh Hiển ướt át không kém:

“Hì, đa cảm như Miss mà lại không thấy nhớ HUBT mới lạ. Dù sao cũng gắn bó cả một quãng đường dài với nó. Anh thi xong môn cuối rồi. Sắp xa trường cũng thấy vấn vương nhiều kỉ niệm!. Em đi dạo một vòng đi, ngắm lại hết những góc nhìn về HUBT và save vào một chỗ nào đó trong trí nhớ nhé!”


Thế là mình đi dạo một vòng. Tuy chưa hết nhưng mà mình nghĩ có lẽ mình đã cảm nhận được khá rõ nét cái thân thuộc của HUBT rồi. Chạy thẳng lên thư viện và ngồi viết entry này. Viết ra những cảm nhận rất thật như một người thợ chụp ảnh nhanh tay ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ.


Ngồi trên thư viện, nhớ thầy Khuê lắm. Không biết giờ này thầy đang làm gì. Sức khỏe thẩy ra sao nữa. Đã lâu rồi mình không rủ anh Hiển và anh Hiếu với các bạn trong thư viện đến thăm thấy. Ngày xưa, khi mới vào trường, khi chợt nhìn thấy dáng thầy trong phòng là mình lại tìm cớ vào để được nói chuyện cùng thầy, nghe thầy giảng nhiều triết lý hay, rồi nghe thấy nhận xét cái hay, cái dở của từng đứa trong câu lạc bộ yêu thư viện. Thấy còn để ý đến sức khỏe của mọi người, để ý xem từng sinh viên có hoàn cảnh ra sao, rồi tình cảm có vấn đề gì không, đứa nào thích đứa nào, thầy biết hết. Anh Hiển bảo: thầy là Bách Khoa toàn thư, là linh hồn của thư viện…Giờ ngồi lục lại kí ức về thầy, tự nhiên thầy mình nhỏ bé đi trong sự quan tâm của thầy. Tự nhiên lại ao ước được trở lại cái khung cảnh của thư viên 3 năm trước…tháng 10/2008

Đúng là ấn tượng ban đầu luôn có tính quyết định.

Năm đàu tiên đối với mình thật sự là một thành công lớn vì mình đã làm được nhiều việc theo đúng sở thích và sở trường của mình và đã để lại được một số ấn tượng. Nghĩ lại những gì đã trải qua, thấy nó đẹp như một giấc mơ.

Buổi đầu tiên bước vào lớp, khi mà trước đó mình nhìn lên danh sách lớp ngoài bảng tin và biết mình được thầy chủ nhiêm phân công làm lớp trưởng, mình không thấy ngạc nhiên, cũng không thấy bối rối, lung túng hay lo lắng. Có lẽ môi trường cấp 3 nhiều thử thách và trải nghiệm đã rèn luyện mình.

Bước vào lớp…buổi học đầu tiên…ngày 13/19/2008…môn Kĩ năng giao tiếp đàm phán_ thầy Thắng khoa triết lên lớp cho bọn mình…..

Hôm ấy mình mặc một chiếc áo trắng chị Huế mua tặng hôm chuẩn bị nhập trường. Chiếc áo đó là cái áo trắng đẹp nhất từ hồi đi học vì nó là đồ kiểu chứ ko chân phương như là những chiếc áo đi học bình thường khác. MÌnh tự tin vào lớp. Giặt giẻ lau bảng, lau sạch bảng, sắp xếp lại chỗ ngồi cho thầy giáo…Rồi ngồi nói chuyện với mấy bạn trong lớp.

Một lúc sau khi lớp đã đông và không khí lớp có phần rôm rả, mình đứng lên giới thiệu và làm quen. Đó thực sự là những phút giây không thể nào quên…và mình biết từ lần ấy, mình đã thực sự trưởng thành, ko còn là một cô học trò cấp 3 ngày nào nữa…

“ Chào tất cả các bạn ! Mình là Thùy Trâm, thành viên của lớp TC21. Mình may mắn được thầy chủ nhiệm cử làm lớp trưởng tạm thời của lớp mình. Vì mới vào lớp nên mình còn nhiều bỡ ngỡ và chưa quen với công việc. Vì thế mình rất mong được các bạn giúp đỡ và ủng hộ để mình làm tốt được công việc mà thấy chủ nhiệm giao cho. Mình muốn xin số điện thoại và email của mọi người để chúng ta tiện liên lạc. …..”

Mình không nhớ mình đã nói những gì….

Nhưng mình biết mình rất tự tin và mọi người đều ngạc nhiên vì sự tự tin ấy….

Thế rồi mình họp lớp để bầu bí thư tạm thời, lớp phó tạm thời, chi hội trưởng và thủ quỹ….

Biết bao nhiêu việc phải làm vào đầu năm…Chẳng ai bảo cả, nhưng mình biết phải làm gì để một tổ chức có thể hoạt động được…

Mình hiểu giá trị của sự bắt đầu đến nhường nào….

Bắt đầu từ ngày hôm ấy, mình trở thành lớp trưởng và mọi người không gọi mình bằng tên nữa. Đi đâu, làm gì mọi người luôn gọi: lớp trưởng ơi! Ngay cả khi nhắn tin hay gọi điện cũng thế. Lâu rồi thành quen. Mình cũng quen với cách gọi như thế….Mình cảm nhận được sự yêu quý của các bạn dành cho mình. Mặc dù buổi đầu cũng có một vài sự ganh ghét đố kị nhưng mình cũng đã giải quyết được những mâu thuẫn nho nhỏ ấy. Mình hiểu ở đâu cũng vậy thôi, dự đố kị là không thể tránh khỏi, tuy nhiên mình luôn giữ thái độ khiêm nhường và bình tĩnh…..

Và tới bây giờ, mình vẫn làm đúng cái nhiệm vụ của một lớp trưởng đến phút cuối cùng qua một vài cuộc bâu cử do Nhà trường chỉ định. Đến ngày cuối cùng mình vẫn tất bật với công việc của một người giao liên cho lớp. và mình bỗng cảm thấy biết ơn thầy chủ nhiệm vì đã cho mình một thử thách khi bước chân vào đại học, để hôm nay mình có thể nói rằng mình tự hào, tự hào vì mình đã vượt qua. Dù mình biết mình không thể làm hài lòng tất cả mọi người nhưng ít nhất mình cũng đã hoàn thành được nhiệm vụ mà Nhà trường giao cho, và mình vui khi cái Hồng tâm sự rằng: “Mọi người nể và tôn trọng lớp trưởng, vì nhiều thứ”. Không biết đó là thật hay chỉ là một lời động viên, nhưng đó là mục tiêu của mình không chỉ trong nhà trường mà còn trong cuộc sống mai sau. Hi vọng mình sẽ không làm ai phải thật vọng…

Thế rồi từ hôm ấy, mình dần lớn khôn hơn, trưởng thành hơn trong môi trường ấy. Mình chấp nhận rằng không phải môi trường nào cũng hoàn hảo và không thực tế nào cũng phủ một màu hồng. Đôi khi mình đã phải khóc, phải đắn đo, phải hối tiếc, phải thất vọng, phải mặc cảm nhiều thứ….Nhưng mình nghiệm ra rằng:

HUBT có thể không dạy mình trở thành một Banker, một Manager, hay một siêu nhân, nhưng HUBT đã tôi luyện cho mình một ý chí, một cái tôi thật lớn để mà vươn lên và khẳng định, để mà tự tin, để mà dám làm, dám chịu, dám đối mặt….

Khi còn người ta dư đủ thì người ta không biết trân trọng, không biết phấn đấu, còn khi bị đặt trong một hoàn cảnh thiếu thốn, khó khăn thì đương nhiên cái bản năng sống của con người ta trỗi dạy mạnh mẽ và nó là động lực để thúc đẩy mọi thứ…


Triết lý này mình không học trong sách vở, mình đã học trong môi trường HUBT

HUBT dạy mình nhiều thứ lắm. Mình sẽ cất cẩn thận vào trong trái tim, trong bộ nhớ để khi bước ra đời rồi, mình sẽ không cảm thấy bỡ ngỡ khi bị đặt vào trong những thử thách….

Giờ sắp xa trường rồi. CHỉ còn gặp lại mọi người vào ngày mai và trong buổi bảo vệ luận văn nữa thôi. Dù trong lòng bây giờ chất chứa bao nhiêu tâm sự của một sinh viên sắp ra trường thế nhưng tạm gác lại để sắp xếp lại mọi thứ và để đi thực tập, làm tốt luận văn đã…

Chào HUBT, chào các bạn thân yêu, chào các anh các chị, chào Mr của em….!















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét