Thứ Sáu, 14 tháng 5, 2010

Entry cho EX của em

Biết làm sao đây khi mà tình yêu của mình không còn, vậy mà trong em còn quá nhiều điều muốn nói với anh.

EX, em chẳng bao giờ muốn gọi anh như thế, nhưng em biết tình yêu của chúng ta đã hết thật rồi, có chăng khi anh nằm một mình ôm con gấu của em, anh còn nhớ ra chủ nhân của nó, anh còn nhớ rằng em đã từng là cô bé mà anh yêu thương, em đã từng là một người đi ngang qua cuộc đời anh và yêu thương anh hết lòng .

Người ta bảo một người đàn ông hạnh phúc khi người đó là mối tình đầu của một cô gái. và em thấy anh là một người như thế. Chỉ có điều em không hạnh phúc như cái vế thứ hai của câu nói ấy. Em không phải là bến đỗ cuối cùng trên con đường tình yêu của anh...

Tại sao anh lại như thế? Tại sao anh lại yêu nhiều và cũng quên nhiều như thế? Tại sao anh lại tự cho anh cái đặc quyền: Yêu_ Chinh phục rồi chia tay_ và quên như chưa từng yêu như thế? Mà anh lại bắt con gái chính chuyên chỉ yêu một người mà thôi?

Em ko hiểu, thật lòng ko hiểu anh đang cần gì, dù em biết anh thật sự cần gì, nhưng mà, cái anh cần đôi khi quá hoàn hảo, mà cuộc đời và nhất là con người thì ko bao giờ như thế.

Bởi vì anh chưa bao giờ có một hạnh phúc trọn vẹn nên anh luôn khao khát, anh yêu nhiều và cũng đau buồn nhiều, anh đã từng khóc khi anh kể chuyện ấy với em, và em hiểu nỗi đau của một người con trai khi người ấy khóc, em đã nhìn thấy nhiều con trai khóc, nhưng anh là người đặc biệt, bởi khi anh khóc thì em cảm thấy tình yêu dành cho anh càng lớn lao hơn, khi thấy anh khóc thì em đã biết rằng mình nên yêu anh theo cái cách của riêng mình chứ ko phải theo cái cách của những người con gái khác đã từng yêu, có thể tình yêu là một sự hi sinh, dù thầm lặng.

Đôi khi em thấy anh thật tệ, đôi khi em giận anh vô cùng, đôi khi em thấy anh ích kỉ và gia trưởng, anh đào hoa và ko yêu ai thật lòng, tại sao anh có thể làm như thế với cả người anh yêu thương, tại sao? anh luôn làm khổ người khác và chính cả những người anh yêu thương, thế nhưng

....em hiểu tất cả, bởi anh là con người quá phức tạp, nhưng anh có nhiều điểm giống em, và chính vì lẽ đó, em đã yêu anh chăng? hay yêu anh vì lòng thương hại như anh đã từng nghĩ? không, nếu là lòng thương hại thì em đã ko yêu anh đâu, bởi thế giới này còn nhiều người đáng thương hơn anh kia, em yêu anh vì em hiểu anh, và em đã nghĩ nếu như không thể hiểu anh thì khó có thể nào mang lại hạnh phúc cho anh, khi mà những khao khát của anh quá lớn....

Em hiểu vì sao anh của em lại như thế, EX !

Em ko ủng hộ anh đâu, nhưng mà em hiểu anh, không phải là tất cả nhưng em tin vào những hiểu biết đó. Và ko hề trách anh đâu. Vẫn lo lắng đấy, quan tâm đấy dù biết tình yêu thì không còn nữa, nó đã lùi sâu vào kí ức của em rồi, nó đã ngủ yên.

Anh nói rằng nếu anh ko phải là người có chí thì cuộc sống đã vùi lấp anh từ lâu rồi, nhưng mà có một điều có lẽ anh ko nhận ra là đôi khi ko phải chỉ có cái chí thôi không đâu, nếu như anh đừng ích kỉ, nếu như anh hiểu con gái cần gì, nếu như anh đau khổ vì tình yêu lâu hơn anh vẫn từng như thế thì có lẽ hạnh phúc sẽ đến với anh dễ dàng hơn.

Em ko trách anh vì em hiểu vì sao anh lại như thế, đấy là bí mật, và em thương anh nhiều lắm, EX, dù tình yêu ko còn.....Anh có hiểu điều đó ko?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét