Thứ Hai, 1 tháng 2, 2010

Ngày buồn nhất.......

Buồn........chỉ là buồn thôi........

Chẳng có gì ý nghĩa với mình lúc này hơn là một giấc ngủ, mình đã cắt liên lạc với thế giới bên ngoài, mình đã thu mình lại trong cái vỏ ốc, nằm im lìm và thấm thía nỗi cô đơn, buồn lắm, chán, chẳng muốn làm gì, cô đơn ko thể tả được, tại sao cuộc sống đôi khi lại ko có gì để mà bấu víu thế này cơ chứ?????

Muốn khóc mà ko thể khóc, muốn cười mà ko thể cười, muốn bứt phá khỏi hiện tại này mà bất lực, chẳng làm đc gì cả, chỉ mong thời gian trôi đi thật nhanh để có thể đổi màu cho cuộc sống này, mình chết mất, trong những nỗi buồn chán........chồng chéo....

Muốn yêu thương mà ko thể yêu thương, muốn mê say một cái gì đó mà chẳng thể làm đc, rút cuộc ko biết mình đang cần cái gì, đang thèm muốn cái gì, đang mong chờ điều gì, khao khát cái gì?

Chỉ là chán thôi, mọi thứ đều có thể làm lại từ đầu mà, nhưng mà mình ko biết đâu là điểm đầu và đâu là điểm cuối, phải đứng lên từ đâu đây????

Chỉ có mỗi Ngọc ma nữ là có thể làm mình đỡ buồn thôi, chẳng ai bên mình cả, chẳng ai yêu thương mình cả, mình hoàn toàn cô đơn, Ngọc ma nữ thì có MU rồi, có một người để mà chia sẻ, hay đơn giản chỉ là có người nói một câu "Chúc em ngủ ngon! "mỗi khi đi ngủ, còn mình thì ko có ai cả, tình yêu ko, tình bạn giờ héo khô như một cành cây chất, bạn thân ở quá xa, gia đình thì đang cố gồng mình lên vì công việc, mình cũng vậy, những lúc thế này chỉ tự hỏi tại sao ta lại như vậy, thèm một bờ vai quá, thèm một cái cầm tay......và một cái tin nhắn là "Monsoon ơi cố lên em", chẳng ai hết, mình muốn khóc....Tại sao lại tàn nhẫn với mình như thế chứ?????

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét