Thứ Tư, 3 tháng 2, 2010

Kỉ niệm

Liên hoan lớp_ sự kiện hay nhất trong tuần, đó là lần đầu tiên mình thấy hạnh phúc thật sự, vì sự đầm ấm mà có lẽ ko ở một tập thể lớp nào mình có được, mình đã cảm nhận một điều rằng mình đã thay đổi thật rồi, hòa đồng và tự tin, dường như đó là phong cách của mình ở TC21, mình yêu tập thể ấy như yêu chính gia đình mình, như yêu VNECON, như yêu cuộc sống của mình vậy, lần đầu tiên uống rượu mà ko sợ say, và biết cách làm cho mình uống thật nhiều mà ko say, mình đoán ngay thể nào chúng nó bắt mình cạn li mà....mình thấy thực sự vui và thoải mái, và thấy cuộc liên hoan thành công mĩ mãn, theo đúng nghĩa một buổi tất niên......

Uống với Bí, với Huy một chén, với Hưng một chén, với Tùng một chén, chén nào cũng thật tình cảm, ấm áp, lần đầu tiên một đứa con gái công khai uống rượu trước mặt bao nhiều người và mãn nguyện về "tửu lượng" của mình, chứ ko phải cái lần cũng đứa con gái ấy trút 1/2 chai vôtka còn lại vào cốc và uống với nỗi buồn chán, bực bội và thách thức, uống khi trong bụng ko có lấy một cái gì và uống để rồi say_lần đầu tiên trong đời nó say như thế_ nó biết cảm giác của một kẻ say thực sự.....để mình nhận ra rằng anh ấy_Elnino quan tâm đến nó như một người quan trọng của anh ấy_ lần đầu cảm nhận là anh ấy yêu mình như thế.....và có trách nhiệm với mình như thế....anh ơi mỗi lần như thế, em lại nhớ anh vô cùng anh biết ko???

......Tân chở mình ra Long Biên trong trạng thái vô cùng vui vẻ, hẹn Hai Mắt ở đó, một cảm giác rất lạ, như có một người bạn đi cùng, hay một người hộ tống một tiểu thư đi về??? Ko, anh giống một người anh trai....dù mới quen nhau, nhưng cái cảm giác anh ấy mang đến là một sự thân thuộc, của một người bạn tốt, anh ấy đã cho mình mượn vai khi mình ngủ gật......vì mệt quá, anh ấy đưa về tận nhà vì sợ" Em đi 1 mình anh ko yên tâm". Anh ấy bối rối gọi điện xin lỗi vì sợ làm phiền, anh ấy có vẻ biết ý và có chừng mực......vậy thôi, chỉ mong có thể là bạn bè của nhau.....

Ngồi viết blog mà như ôn lại kỉ niệm, bởi một giây phút dẫu là vừa qua đi cũng là quá khứ và nếu còn đọng lại trong tâm trí ta, ấy là kỉ niệm........ko muốn gặp lại Hai Mắt nữa, vì mình nghĩ chỉ nên dừng lại ở đó, để mãi mãi là bạn.......theo đúng nghĩa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét