Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009

1001 thanks

Cảm ơn tập thể TC21, cảm ơn các bạn đã luôn tin tưởng tôi, không nói trước điều gì nhưng tôi sẽ luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ, như ngày đầu tiên vào lớp bước lên bục giảng và tự giới thiệu tôi là.........thì bây giờ tôi sẽ mãi như thế, như các bạn đã từng nghĩ về tôi và tin ở tôi. Tôi sẽ mãi như thế để lúc nào tôi cũng được No Comments từ phía các bạn.

Mình đã chinh phục được trái tim những con người ấy, cách duy nhát để biến những kẻ thù thành bạn là làm bạn với họ và tôn trọng họ, chỉ có vị tha mới xua đuổi được lòng ghen ghét và đố kị, chỉ có sự vô tư và chân thành mới xua đuổi đc những âm mưu toan tính, và mình đã làm được điều đó, mình đã tan ra như một con suối để chảy vào trái tim khô khan của những con người ấy, mình đã nhú nhường, vị tha, thẳng thắn để đối đầu, nhu và cương đúng lúc như bố đã từng dạy,và mình đã dành được một phần chiến thắng, phần còn lại do sự cố gắng của mình trên trên chặng đường tiếp theo.

Cố lên con bé Monsoon, cuộc sống là một sàn diễn nghệ thuật và không nên có bất kì một cái gì đó không chuyên nghiệp ở đây, dù chỉ là trong suy nghĩ. Nên lập trình mọi thứ và phải có tầm nhìn (như Ngọc ma nữ đã từng nói)

Cảm ơn Hà Vũ, cậu không phải người tôi thích nhưng tôi quý cậu, vì cậu thẳng thắn, và vì cậu có đôi chút kinh nghiệm trong cuộc sống, cậu đã dạy tôi. Tôi thích lifestyle của cậu, rất lịch lãm và "chất", tôi thích cách cậu thể hiện tình cảm, tinh tế và nhẹ nhàng lại thẳng thắn nữa, cậu nói rằng trong lời nói với công chúng của tôi nên có chút gì tình cảm và nhẹ nhàng nhưng đó là phong cách của tôi, tôi luôn công bằng với tất cả và tôi muốn phân biệt rõ công việc và tình cảm, dù sao cũng cảm ơn cậu.
Tên của cậu là "cơn mưa ban ngày trên sông" ư? Nên cậu nói vì thế mà cậu hâm hâm và đôi khi dở người. Tôi thấy thế thật, nhưng mà đừng bao giờ làm người khác hiểu lầm mình là được, Hà Nhật Vũ.

Cảm ơn Vũ Hoạt, chị đã cho em những lời khuyên bổ ích, chị đã cho em thấy cuộc sống muôn hình vạn trạng và bất cứ cái gì mình học được đều là quý giá, chị cho em niềm tin, đúng, chính xác là niềm tin, chị là người con gái sống có mục tiêu và chị em mình rất giống nhau, ít nhất là ở chỗ chúng ta không nản lòng và luôn nhìn về phía trước dù thế nào đi nữa. Em sẽ không bao giờ hối hận về quyết định của mình, bởi đơn giản là mình có thể định đoạt đc tương lai, em tin vào chính mình chị ah. Chúc chị thành đạt!

Cảm ơn ngodamlinh, em đã không nhìn nhầm anh, em đã không lầm khi nhắn tin hỏi anh, bởi em biết anh là nơi tin tưởng nhất để em chia sẻ những quan tâm về chuyện học hành, em thấy mình may mắn khi đc gặp anh. Anh đã vẽ ra cho em một con đường đi mà em biết nếu không có con đường ấy thì có thể người ta rất dễ lao vào bụi rậm hoặc chết đói trong tuyệt vọng, hoặc tự ru ngủ mình trong một cơn mê dài và giật mình tỉnh dậy với nỗi thất vọng e chề.

Và em vô cùng biết ơn anh. Mặc dù em chưa có cơ hội đc nói ra lời cảm ơn nhưng em sẽ luôn ghi nhớ. Anh làm em tin rằng những người giỏi và tâm huyết thì không khó khăn để đi tới thành công. Em sẽ học hỏi anh và đi theo con đường anh đã chỉ ra cho em, em cảm ơn anh rất rất nhiều......!

Và thế là mình lại bắt đầu một cuộc chinh chiến mới.........( sau khi những điểm tựa không còn ở bên)

Chiến đấu với chính mình, với những đối thủ, và lại lao vào vượt khó để thành công, mình thích khó khăn, mình chấp nhận nó, sẵn sàng đánh đổi để có dc một bài học..............

Và đôi khi vô tình ngước mắt nhìn ngắm cái đồng hồ hoài niệm..........................

..................đã 8 tháng tròn................

Vậy mà dường như 8 năm, dường như đã đi qua một chặng đường khá dài mà không thể quên................"Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại......một ngày ngỡ quên tất cả lại nhơ về nhau........." bởi những hoài niệm vẫn luôn nằm lại đó, vẫn âm thầm, vẫn gọi tên anh, vẫn mơ và vẫn nhớ, vẫn quyết tâm và lớn nhất vẫn là lòng biết ơn, là niềm kiêu hãnh, vẫn vươn lên như đóa hoa hướng dương gặp nắng và đôi khi thấy có lỗi khi chưa làm tốt một điều gì đó........và lời hứa mãi mãi là động lực cho mình vươn lên, bởi đó là điều duy nhất để mình biết rằng, anh chưa bao giờ rời xa................

Anh à, nhớ anh rất nhiều nhưng đành nén lại những yêu thương, gửi vào làn gió những nỗi nhớ của em đến anh, mùa thu đã đi qua thật rồi, mùa chia li cũng đã qua, những rạn vỡ ngày xưa đã đi qua nhưng khoảng trống vô hình thì còn nằm lại mãi mãi, biết làm sao đây, chỉ lặng yên và lặng yên thế thôi, nhưng lặng yên để lắng nghe tim mình và để biết em thương anh nhiều hơn thế...................

Mùa đông đang gào thét bên cửa sổ...............và trong em vẫn vang lên một bản tình ca mùa đông ở sâu thẳm trong tim.

Anh!khi nào quay trở lại???


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét