Thứ Tư, 10 tháng 11, 2010

Once more time

Ngồi play bài Once more time mãi mà ko biết chán, bởi lời bài hát gợi cho người ta nhiều xúc cảm và suy nghĩ.

Người ta cứ nói mãi cái câu: giá mà....giá mà...nhưng người ta ko hề nhận ra rằng nếu như cái giá mà này xảy ra thì sẽ có cái khác khiến cho người ta lại phải nói giá mà...Chẳng nên tiếc nuối bất cứ điều gì cả. Mọi thứ chỉ có thể nên chấp nhận và cố gắng vượt lên, cố gắng tự thay đổi....


Sẽ chẳng có cái gì là "lại" cả, trên đời này ghét nhất chữ "lại", hãy cứ nghĩ như thế để mà cố gắng làm mọi thứ tốt nhất ở lần đầu tiên, hãy nghĩ mọi thứ mình làm ngày hôm nay là cơ hội duy nhất được làm, để có ý thức và động lực làm với kết quả tốt nhất, cũng giống như ta chỉ có một cuộc đời này để sống, một trái tim này để yêu, một tâm hồn này để cảm nhận......


Chợt nhớ đến câu : Sống như ngày mai anh phải chết" và thấy những giây phút này sao mà đáng quý thế, mới thấy hết giá trị của một ngày, mới thấy hết ý nghĩa lớn lao của những ánh bình minh......


Chợt nhớ đến tình yêu của anh, và nhớ đến những kỉ niệm đã có cùng anh..... ước ao tất cả đừng qua mau, để mình có cơ hội sống hết mình với những gì đã có ấy, để chẳng khi nào mình với anh, một trong hai người phải nói tiếc nuối.....


Chỉ còn 4 tuần học nữa thôi là đến kì thi, 4 tuần nữa để học thầy, 4 tuần nữa để học cái môn học thú vị ấy, sẽ phải chia tay thầy, chia tay buổi chiều thứ 4 đáng nhớ ấy, chia tay những bài học của thầy, nhưng những gì thầy để lại thì còn mãi mãi. Tự hứa sẽ đạt điểm cao môn của thầy, tự hứa sẽ học như lời thầy tâm huyết....học như lòng quyết tâm hôm chia tay thầy đầy ngậm ngùi của năm thứ 2.......

Once more time, một lần nữa thôi, để ta có thể sống hết mình với những gì ta đang có.....


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét