Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

Chào mùa thu !!!

Âm nhạc là một cái gì đó rất kì diệu vì nó đã kéo con người ra khỏi cái mệt mỏi và trần trụi của cuộc sống.....

http://www.youtube.com/watch?v=pBhsAK2uhc8

http://www.youtube.com/watch?v=TBENS3GL4nY


Vậy là đã 2 mùa thu đi qua rồi…….

Công việc đôi khi cuốn nó đi khiến nó không còn nhớ bây giờ mình đang ở ngày tháng năm nào nữa. Hình như khi con người ta quá bận rộn, quá suy nghĩ về công việc thì cuộc sống bỗng trở nên nhạt nhoà. Người ta sẽ chỉ chú ý đến những cái deadline mà quên rằng ngoài khung cửa sổ kia, gió đã gọi mùa thu về và nắng đã nhuộm một màu vàng nồng ấm, người ta ko nghĩ ra rằng giờ đã là đầu tháng 9 rồi….và mùa thu đã đến, mùa thu với biết bao kỉ niêm đã đến…
Ngày còn bé thơ, mùa thu là mùa tựu trường, là mùa của những chiếc lá vàng rơi trong nắng thu…là mùa của những tiếng cười giòn tan của nó và lũ bạn tinh nghịch…
Mùa thu trong bài hát của Cao Minh Khanh mộng mơ lắm, nó còn nhớ nhóm nhạc của nó có 4 người, trong đó có em Thu Uyên chuyên hát cùng tông với nó, nó gọi em ấy là Thỏ vì em ấy lúc nào cũng trang điểm với đôi mắt màu hồng, còn nó thì luôn trang điểm với đôi mắt màu xanh….và ngày lên sân khấu biểu diễn, nhóm của nó đã xúc động hát bài Mùa thu đến trường của nhạc sĩ Cao Minh Khanh với những lời hát trong veo và lãng mạn như một bài thơ:
Mùa thu rơi lá vàng, sân trường lá thu bay, đường xôn xao tới trường, hàng nón trắng nghiêng nghiêng….
Lúc đó trái tim nó thực sự xúc động, 13 tuổi đứng đuới cái ánh đèn rạng rỡ của sân khấu, dù không phải là lần đầu nhưng lúc đó nó mới cảm nhận được hết cái bài hát ngọt ngào và xúc động như thế nào. Nó hát mà thấy mắt mình ướt ướt Nhóm tứ ca của nó đã nhận được lời khen nợơi của nhạc sĩ Cao Minh Khanh, nhận được sự tán thưởng của rất nhiều người, đó là bài hát thành công nhất của nhóm, và giờ ngồi nghĩ lại, nó vẫn thầm ao ước được hát lại bài hát ấy với cái cảm xúc ngọt ngào như hồi ấy…
Đã 8 mùa thu trôi qua, nó gói ghém bài ca ấy vào trong kí ức học trò, vào kí ức của những ngày tháng ngây thơ, trong sáng đó…
Mùa thu nối tiếp mùa thu, nó cũng không nhớ được đã bao mùa thu đi qua làm cho nó thấy nhớ, thấy xao xuyến, chỉ biết khi gió gọi thu về, cảm nhận cái tiết trời se lạnh là khi ấy nó đã bước vào một mùa bận rộn.

Mùa thu đâu tiên nó bước vào đại học, một môi trường xa lạ nhưng đối với nó là một niềm vui lớn vì nó vô cùng thích những cái mới mẻ trong cuộc sống. Mùa thu ấy nó có biết bao cảm xúc khó tả, bao nhiêu kỉ niệm khó quên….Nó vẫn nhớ những buổi chiều thu trên đuòng Yên Phụ, nó ngồi thẫn thờ chờ xe bus và ngắm lá vàng rơi. Lá cứ rơi, cứ rơi rồi chẳng mấy chốc con đường trải một màu vàng đẹp tuyệt vời….

Mùa thu đầu tiên nó có một tình yêu….và cũng là mùa thu cuối cùng nó được gặp anh…từ đó trở về sau, nó không còn được nhìn lại khuôn mặt ấy nữa, nụ cười ấy nữa, và nhất là đôi mắt biết nói ấy nữa…Thi thoảng đi trên đường mùa thu, nó bất chợt găp một ai đó giống anh, nó cố nhìn theo xem có phải đôi mắt ấy không, nhưng không. Hình như con người ta gặp nhau là do duyên phận và xa nhau cũng là do duyên phận…và nếu đó là duyên phận thì hãy cứ để nó tự nhiên như thế….Mùa thu ấy với nó là một bản tình ca buồn….nó ko nhớ nó khóc biết bao nhiêu lần để cố gắng quên đi, những mùa thu về khéo gợi lên bao nhiêu điều…..

Hôm nay đã là 1/9, nó đang đi tới những ngày đẹp nhất của mùa thu. Thế là đã trọn 2 năm kể từ ngày cuối cùng nó gặp anh. Hãy cho em nhớ về anh dù chỉ là một phút thôi. Em sẽ không khóc, không gọi tên anh đâu, chỉ là nhớ về một điều đã qua với một nỗi buồn man mác….

Mùa thu này, mùa thu trở về sau và sau nữa, em mong đó sẽ là những nốt nhạc vui trong cuộc sống của cả anh và em. Luôn mong anh được hạnh phúc!

Chào mùa thu, chào mùa đẹp nhất trong năm, chào nỗi nhớ, chào niềm vui, chào kỉ niệm, chào nước mắt……
Elnino, chào anh! Chào tình yêu đầu tiên của em!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét