Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011

Cám ơn tình yêu !

Anh!
Bây giờ đã là gần 12h đêm rồi anh ạ. Em vẫn ngồi lách cách gõ bàn phím, em đang chạy thi với thời gian, mong thời gian trôi thật chậm lại để ngày mới đừng đến quá sớm, để cái ngày hôm nay cứ kéo dài, kéo dài mãi mãi, vì hôm này là buổi học cuối cùng của em…
Anh à, buổi chiều nay lúc mà đến lớp, em đã có cảm giác tiếc nuối, đúng là cái gì trở về cuối cũng đẹp một cách lạ lùng anh ạ. Hôm nay em nhìn mọi người trong lớp, ai cũng đầy thân thương, ai cũng như chị em một nhà. 21 con người ở lớp học nghiệp vụ Giao dịch viên và kế toán nội bộ. 21 người đều là con gái, trẻ + đẹp+ xinh, chân dài và ăn nói có duyên, đó là các chị giảng viên nhận xét bọn em như thế.
Em rất thích chị Việt Nga vì chị ấy rất xinh, nhìn rất Tây, mà cái giọng nói của chị ấy thì rất ngọt và dễ chịu. Em thích chị Việt Anh nữa, vì chị ấy hiền mà kiến thức thì rất chắc, mà chị ấy nhiệt tình lắm, chứ ko nhút nhát như em đâu. Em thích cả chị Giang tép vì chị ấy chững chạc, hơn em 3 tuổi liền. Rồi cả chị Liên nữa, em phục nhất là cái khoản học hành của chị ấy, chị ấy học tận 2 trường ĐH danh tiếng liền….
Trong nhóm em, em là đứa bé nhất. Cả lớp và cả khoá học thì em là út ít nhất, gặp ai cũng chào anh chào chị hết. Chính trong môi trường đó, em cảm thấy mình trưởng thành hơn và có nhiều cơ hội để được dẫn dắt và truyền đạt cho những kiến thức và kinh nghiệm….
Khoá học rất bổ ích và thực tế. Nó cho em một cái nhìn, một cái định hướng rõ ràng về công việc của mình mai sau. Nó dạy em kiến thức và kĩ năng thực tế, nhất là kĩ năng xử lí nghiệp vụ và những tình huống phát sinh, những cái mà chúng em ko được học trong trường ĐH, để giờ này, em ko còn thấy mơ hồ về công việc nữa. Em biết mình cần gì, mình đang thiếu gì, phải bổ sung và học hỏi cái gì, phải cố gắng và đi theo con đường nào….
EM cảm thấy mình thực sự may mắn khi được đi học khoá học này. EM biết ko phải ai muốn học là được, chính vì thế em càng thấy mình may mắn. Vì thế em đã luôn cố gắng lắng nghe, tiếp thu và học hỏi…Em đã đi gần hết con đường này rồi anh ạ. Và giờ em cần chuẩn bị sẵn sàng để về đích thành công.

Anh à! EM cảm ơn anh, cảm ơn vì anh đã đưa đón em suốt khoá học. Cảm ơn vì anh đã cổ vũ, động viên em và làm hậu phương vững chắc cho em để em yên tâm học hành.
Anh à, anh có biết em suy nghĩ nhiều về điều gì nhất không? Đó là gia đình, là bố mẹ, những người ngày đêm vất vả lo lắng cho con cái từ việc học hành, ăn uống, đi lại…thi cử rồi công việc…Đó là những đứa em trai, em gái rất ngoan của em lúc nào cũng quan tâm hỏi han và mong chị về….Và cả anh nữa, đã lâu rồi em nghĩ đến anh như một thành viên trong gia đình mình. Với anh, em như một đứa em gái hay nhõng nhẽo và hay làm anh phải vất vả…
Anh à, người ta nói : “Đằng sau những thành công là một sự hi sinh”. Giờ em mới hiểu được câu nói ý nghĩa đó. Em biết để có những buổi học thú vị, bổ ích như thế thì ai là những người hi sinh cho em nhiều nhất. Thực sự đến giờ em vẫn chưa làm được gì để cảm ơn bố mẹ, cảm ơn anh, nhưng em tin là ngày đó sẽ không xa. Anh bảo: Sự cố gắng của em, kết quả học tập tốt của em là sự đền đáp ý nghĩa nhất với mọi người. EM sẽ luôn ghi nhớ điều ấy. EM sẽ cố gắng và về đích thành công anh à.
Cảm ơn anh, Voi Béo của em!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét