Thứ Hai, 8 tháng 8, 2011

Chúc anh lên đường bình an!

Hôm nay anh T bay vào Sài Gòn để tiếp tục công việc trong đó. Anh T có đến chào bố mẹ mình và hỏi thăm các em. Anh hỏi thăm từng đứa một như chính các em ruột của anh vậy. Tự nhiên mình thấy anh sâu lắng và nguời lớn thật. Lúc trước mình cứ nghĩ anh T là người vô tư và không biết lo toan. Bởi gia đình anh khá giả nên bố mẹ tạo điều kiện hết mức cho anh. Anh dư thừa vật chất và đôi khi mình cảm giác cái dư thừa đó khiến anh thiếu thốn tình cảm và sự quan tâm cho mọi người. Nhưng rồi dần dần khi anh đi làm, mình thấy anh là người biết hỏi han và quan tâm tới mọi người hơn hẳn. Gặp mình bên trường cấp 1, anh cũng gọi to hỏi thăm mình trước :

- Em đi đâu vậy?

Mình giật mình ngoái lại nhìn và cười khi thấy anh:

- Anh à, em đi đưa Bầu nhà em đi học? Anh đưa ai đi học thế?

- À anh đi đón mợ anh về ấy mà. Bầu lớn nhanh thế, đã vào lớp 1 rồi đấy à.

- Hì vâng, bao nhiêu cơm gạo của bố mẹ em đấy anh ạ !

Mình nói với anh vài câu mà thấy vui vui trong lòng.

Lâu dần, mình cảm thấy anh T rất biết chiều em gái và thích động vật. Tình anh cũng hiền lành chứ không chơi bời như mình vẫn lầm tưởng. Đúng là đi làm rồi có khác. Với lại có lẽ là khi người ta trường thành thì người ta sẽ suy nghĩ chín chắn hơn. Mình thấy quý mến anh hơn trước. Giờ khi mình nhận ra điều ấy thì anh đã ở rất xa nhà. Mình vẫn nhớ cái hôm đi học về muộn, gặo anh T ngang đường, anh ấy không ngại đèo mình về nhà. Rồi đi qua nhà mình, bao giờ anh cũng mau miệng:
- Con chào bố mẹ. Bố mẹ ăn cơm chưa ạ?
Bố mình cũng thấy vui, đáp lại hồ hởi
- Uh, con trai, vào ăn cơm với bố mẹ!

Không giống như mình, lúc nào gặp mẹ anh T là mình chỉ lí nhí: “Con chào mẹ Phương, mẹ đi đâu đấy ạ? “. Hay hôm thấy mẹ mặc cái váy đẹp thì mình thích khen: “Mẹ có váy đẹp thế?”

Mình vẫn cảm thấy có chút xa cách với mẹ Phương, với bố Tuấn chứ không như anh T với bố mẹ mình. Buồn cười nhất là lúc cái H gọi mình ra thì thầm:
- CHị có đồng ý lấy anh T nhà em không?
Mình chỉ cười, xoa đầu con bé: Ngốc ạ !

Giờ khi nhận ra anh T là ngưòi tốt, hiền lành và chu đáo thì anh lại không còn ở gần nữa. Hôm vừa rồi mình nghe mẹ Phương khoe là anh đang thích một cô bé xinh xinh trong Sài Gòn. HÌ, có lẽ tình yêu đã làm cho con người ta thay đổi! Hi vọng trong đó anh sẽ tìm đuợc nhiều niềm vui mới

Chúc anh lên đuờng bình an và công tác tốt!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét