Thứ Tư, 30 tháng 9, 2009

Viết cho nguoihungkoten

Hôm nay là 30/09, một ngày cuối cùng của tháng 9, mùa thu không có anh, một ngày làm em thực sự tiếc nuối, bởi hình như mùa thu đã đi quá nửa chặng đường của nó rồi anh ạ. Vậy mà em vẫn cứ chờ, chờ anh mang mùa thu đến cho em, có thể là hơi muộn nhưng em vẫn cứ chờ, dù niềm tin đôi khi chập chờn, lay động, đôi khi lại vụt sáng lên như ánh đèn trong đêm tối.......
không biết từ bao giờ em lại thích cái tên ấy nhỉ, nghe thật bí ẩn và đối với em thì nó thân thương lắm, hãy cứ để em gọi anh như thế và chỉ mình em thôi nhé, bởi em chỉ muốn anh là của riêng mình em thôi, có thể anh sẽ cho đó là ích kỉ nhưng......vào chính lúc này, khi mà nỗi nhớ đang ngự trị trong em , thì những kỉ niệm của anh và em lại hiện về, thời gian qua đã có quá nhiều chuyện xảy ra, chúng ta đã đi cùng nhau một quãng đường ko quá dài những cũng đủ để hiểu ra tình cảm của nhau. Và giờ đây khi mình đang tạm thời xa nhau, em dù lòng rất buồn nhưng vẫn hi vọng, vẫn tin anh như tin vào tình cảm của chính em. Vẫn tin rằng những người yêu nhau thì sẽ luôn ở bên nhau. Dù những yêu thương ngày xưa sẽ không còn được như trước nhưng thời gian sẽ xoa dịu tất cả, cứ tin là như thế.....anh nhé!
Anh đừng mặc cảm về chuyện gia đình, hãy tin vào em, bởi em sẵn sàng chia sẻ và bên anh những khi anh cô đơn, em ko từng trải như anh, em may mắn hơn anh vì em có một gia đinh hạnh phúc, hạnh phúc đến hoàn hảo, và nếu như tiền bạc có thể làm ra được nhưng hạnh phúc thì phải khó khăn lắm mới có được, nên em thấm thía điều đó, em trân trọng hạnh phúc của em, và hiểu được nỗi buồn của anh, em cũng đã phải khóc vì gia đình em, cũng trải qua khá nhiều thăng trầm và sóng gió, thì em mới hiểu đc giá trị của hạnh phúc gia đình.
Anh ơi, em thật lòng muốn ở bên anh, ko phải vì hành động bỏ đi của em ngày hôm ấy là nói lên tất cả, đó chỉ là phản ứng của một sự thất vọng thôi. Dù biết anh cũng ko có lựa chọn nào khác những lí trí em ko khuất phục tình cảm. Em biết anh lo sợ và thất vọng ở em vì em cư xử ko người lớn, ko đủ kiên nhẫn để chờ đợi người mình yêu thương, và anh còn sợ một ngày nữa em cũng lại rời bỏ anh như thế. Ko đâu anh, sẽ ko có lần thứ hai, bởi mình sẽ không lăp lại quá khứ nữa, em đã hiểu ra đối với anh thì gia đình là hơn tất cả, đúng vậy, bởi anh là con trai lớn, anh ko thể vì chuyện cá nhân mà quên mất gia đình, còn em, em lại phân ra từng thời điểm một, người ta không bao giờ làm tốt cùng lúc ca hai việc đâu anh. Em đã nghĩ vậy đấy, thế nên em bỏ đi cũng chỉ vì muốn nói với anh điều ấy thôi. Em biết là anh sẽ ko bao giờ hiều cho em đâu, bởi anh luôn nghĩ rằng em ko thông cảm cho anh, thật ra 2 chuyện đó khác nhau lắm anh ah, anh đừng nghĩ như vậy. Còn thời gian sẽ minh chứng cho tình cảm của em, và nhất là sự cảm thông của em đối với anh, ko ai có quyền chọn gia đình cho mình cả nên ko thể trách người có hoàn cảnh ko may mắn được. Anh cũng nên nghĩ rằng nếu như anh có thể tâm sự với em mọi chuyện về gia đình anh thì tại sao anh lại ko thể tin em một lần nữa, dù niềm tin ấy có lung lay đôi chút, nhưng anh vẫn ko thế mất niềm tin vào em đc.
Anh ạ, em thấy trong cuộc sống thì tình yêu đôi khi không phải là tất cả. Người ta ko thể yêu nhau và làm cho nhau hạnh phúc bằng những câu nói đầu môi, chỉ khi cảm nhận đc tâm hồn của nhau thì tình yêu mới thực sự bắt đầu. Và đó là lí do em đã yêu anh và tin vào tình cảm của em.
Em biết anh ko thiếu những người có thế yêu anh và quan tâm đến anh, nhưng em vẫn tin anh ko phải người dễ thay đổi, ko biết có tự tin quá ko nhưng nếu anh là người như thế thì anh sẽ ko bao giờ yêu em, bởi tình yêu là thứ thiêng liêng ko thể đem ra đùa cợt, và mỗi tình yêu đi qua đều để lại những nỗi đau đớn trong lòng, phải ko anh?
Em ko muốn chúng ta găp nhau để rồi phải xa nhau, bởi em rất sợ sự chia li và chắc chắn anh cũng vậy.
Và đừng bao giờ nói anh mặc cảm về mình nên ko muốn gặp em , bởi tình yêu ko có chỗ cho sự mặc cảm, tại sao anh ko tự đối diện để thử thách tình cảm của em???
Em vẫn chờ anh, vẫn mong một ngày được gặp lại anh, và em lại dựa đầu vào vai anh để cảm giác em đã tìm lại được một nơi bình yên.
Em đã yêu một con người lạnh lùng và lí trí, nhưng em biết đằng sau ấy là một trái tim ấm áp, hãy dành cho em trái tim ấy như em đã trao cả tim mình cho tình yêu của em được ko anh?


Monsoon của anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét