Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

Trái tim baby


Nếu như ngày anh bước đến
Vì anh đã yêu thương em,
hãy nói với em chân tình
Trái tim đừng làm em bối rồi
Biết đâu khi ngày mai thức dậy, yêu thương kia mong manh tựa cơn gió, bay qua....


Mình rất thích lời bài hát này, chỉ tiếc là ko thể hát có lửa như Văn Mai Hương, nhưng đó là những tâm sự rất thật của trái tim mình_ trái tim baby

Trở về với thực tại .....

Dạo này ai cũng chê mình gầy đi nhiều hơn. Hôm qua nhảy lên cân, hoảng hồn vì giờ mình chỉ còn có 48kg. Thế là bao nhiêu cơm gạo của bố mẹ chẳng thấm vào mình gì cả…Dạo này ko hiểu sao mình ko thể ăn được nhiều. Ngồi ăn ko thấy ngon gì cả. Chẳng hiểu nữa!

Hôm qua Yến cưới rồi. Đám cưới diễn ra vui vẻ và suôn sẻ. Cô dâu chú rể đều rạng rỡ, duy chỉ có một người là buồn, đó là Huy, người yêu cũ của Yến và cũng là bạn cấp 3 của bọn mình. Mình hiểu vì sao Huy nó lại buồn đến thế. Bản thân mình thấy vui cho Yến. Có lẽ khi nghe Yến kể đâu đuôi câu chuyện tình ngắn ngủi của nó với anh Quyền thì mình đã hiểu vì sao nó lấy chồng sớm như thế. Với một số người, có thể đó là vội vàng, là gàn dở, nhưng với Yến thì có thể đó là một sự may mắn chăng? Cũng khó mà bình luận hay dở, nhưng mình mong tất cả những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với bạn thân của mình. Mong đến tầm này sang năm nó sẽ có một baby trắng trẻo và xinh xắn như mẹ nó và thông minh như bố nó. Hì J

Thế là giờ đã là cuối tháng 11, 27/11…

Mình chưa làm được gì cả, vẫn chỉ là những dự định vụn vặt, chưa hề có bước ngoặt mới. Vẫn mòn mỏi chờ Tech gọi đi phỏng vấn vòng cuối cùng. CHắc khoảng đầu tháng 12 mà ko biết mình có bị trùng lịch học trên lớp ko? Hi vọng là mọi chuyện suôn sẻ.

Giờ mình lại thấy lo mấy môn trên lớp. Ko hiểu sao lúc nào mình cũng lo nhỡ xảy chân xảy tay rớt một môn nào đó thì hỏng hết cả dự định tốt đẹp, nhưng mà mình sẽ cố, dù mấy môn này môn nào cũng khó nhằn và học ngắt quãng nên mình thấy rời rạc vô cùng….

Mình vẫn sẽ kiên định thi vào ngân hàng, dù mình biết thực tế thì ko màu hồng như mình nghĩ. Mình muốn đi học thêm vài nghiệp vụ cho chắc trước khi bảo vệ, sau đó sẽ đầu tư vào món Toeic một cách liên tục và bài bản hơn.
Mình nghĩ giờ mình ko nên bỏ lỡ bất cứ một cơ hội nào cả, vì cơ hội và may mắn thực chất là sự nỗ lực ko ngừng nghỉ của bản thân con người mà thôi. Nó chẳng phải là một phép màu nhiệm nào cả, cũng chẳng phải là do số phận gì hết, nó là do con người ta tạo dựng nên mà thôi

Càng ngày nhìn mọi người làm việc, phấn đấu, lên kế hoạch, mình mới biết rằng cuối cùng thì cái mà con người hướng tới vẫn là sự ổn định. Bởi vì đến một giai đoạn nào đó thì người ta cũng sẽ cảm thấy mệt nhoài khi phải đi làm xa, phải lăn lộn, bon chen, phải chật vật kiếm tiền. Hình như trong tiềm thức của con người Việt Nam thì sự ổn định của công việc mới chính là yếu tố an toàn nhất, và mình cũng đang bị ảnh hưởng bởi tư tưởng đó. bản thân mình muốn thử thách với cả những lĩnh vực mà mình chưa hề động chạm đến, hoặc có chăng mới chỉ là những khái niệm và công việc mà mình được nghe kể đến. Nhưng sao đôi khi cái sự thích an toàn và ổn định cứ níu kéo mình. Mình nên đến với những công việc mình thật sự thích và lựa chọn vào những môi trường mà mình cho là ổn định?

Thôi chả tính trước được điều gì, chỉ biết là hãy luôn kiên trì với những gì mình đã chọn lựa, có thể trình độ và năng lực của mình chưa giỏi, có thể là với thiên hạ thì mình chưa là gì, giống như Bố Mẹ vẫn nói: Xã hội thiên, xã hội tài, mình chỉ là một hạt cát bé nhỏ trên sa mạc…Thế nhưng mình tin Ở đâu có ý chí, ở đó có con đường. Đôi khi mình nghĩ, HUBT có thể ko dạy mình trở thành một kế toán giỏi, một nhân viên ngân hàng giỏi, nhưng HUBT đã dạy mình một nghị lực sống và một tư tưởng thích thử thách chính mình, mình nghĩ đó mới là kĩ năng sống cần thiết trong cái cuộc sống đầy rẫy bon chen và cạnh tranh khốc liệt trên mọi mặt như bây giờ. Cần biết vượt lên mọi thứ và suy nghĩ mọi thứ theo một tư tưởng tân tiến và tích cực. Hãy luôn tự dặn lòng mình như thế để khỏi pahỉ yêu đuối trước bất cứ một trở ngại và thử thách nào. Và chưa bao giờ mình ý thức về sự thật bại bằng con mắt tích cực như thế này. Thất bại hay thành công chung quy lại đó là sự trải nghiệm. Mà đã là sự trải nghiệm trong cuộc sống thì trải nghiệm nào cũng đầy thú vị và đáng quý, dẫu ko hẳn là tất cả nhưng chúng ta nên biết trân trọng.

Giờ nghĩ lại trong tất cả những việc mình đã làm, trong tất cả những người mình đã từng gặp…có người hay người dở, việc thành việc ko thành, nhưng tựu chung lại thì tất cả đều cho mình một cái nhìn khác nhau về cuộc sống để hiểu hơn, biết hơn và kinh nghiệm hơn.

Giờ ko nên thù ghét ai, ko nên oán trách ai và ko nên định kiến về ai cả. Bao dung hơn, mở lòng hơn và dễ tính hơn một chút, dễ tính nhưng ko có nghĩ là dễ dãi. Vẫn phải có nguyên tắc và đúng mực nhưng sẽ nới lỏng vòng tay và trái tim ra một chút để cảm nhận cuộc sống đa chiều hơn…

Cho đến giờ, sau 2 tình yêu thất bại nhưng đã cho mình được trải qua nhiều hương vị của cuộc sống, mình hiểu ra rằng đôi khi người ta yêu thì dài lâu mà kết hôn thì nhanh, hình như hôn nhân ko có chỗ cho sự mơ mộng và ảo vọng, hôn nhân cũng ko có chỗ cho sự lãng mạn, ngọt ngào, hôn nhân là một sự thật hơi có chút trần trụi nhưng chân thực…Nói thế thì cũng ko hẳn là chính xác nhưng đa phần những cuộc tình yêu gấp, cưới vội thì luôn là như thế. Nhưng với quan điểm của mình, hãy để mọi thứ tự nhiên, chẳng nên cố gắng làm bất cứ chuyện gì áp đặt lên tình cảm của bản thân, nếu như có duyên thì sẽ gặp lại, nếu có duyên thì sẽ đến được với nhau mà thôi. Hãy cứ bình yên như thế nhé trái tim nhỏ bé mà kiên hạnh kia! Vì tình yêu thực sự ko có chỗ cho sự suy tính đâu. Chẳng cần suy tính và nghĩ ngợi đến bất cứ điều gì cả. Cứ sống vô tư thoải mái và làm theo những gì trái tim mách bảo. Cứ như Mẹ nói đôi khi mình thấy hay. Cứ học hành đàng hoàng đi, đi làm đi, phấn đầu chán đi rồi làm ở đâu lấy chống ở đó. Rồi ra mà ở riêng cho khỏi cảnh mẹ chồng _ nàng dâu….Độc lập tự do và bình đẳng! Bản thân mình có lẽ chưa tính đến chuyện làm dâu hay ko làm dâu nhưng mình cũng thích cuộc sống như mẹ nói lắm,. Mình sẽ cố gắng, sẽ phấn đấu!

Mệt rồi nhỉ? Nhiều chuyện làm mình phải nghĩ ngợi nhiều, nhưng từ giờ sẽ ko nghĩ nhiều nữa. Mình vẫn luôn mạnh mẽ mà. Cần gì phải suy nghĩ mãi như thế. Thà rằng cứ hành động và hành động để có thành quả! Ai cũng khen mình có một khuôn mặt baby và một tâm hồn giàu có, mình hi vọng điều đó mãi mãi là sự thật. J

Ngủ thôi, ngủ để kết thúc một ngày chủ nhật đẹp, ngủ để bắt đầu từ tuần sau, tuần thứ 8 và tuần thứ 9_ 2 tuần cuối cùng trên giảng đường của chuyên ngành Tài chính_Ngân hàng mình sẽ có thật nhiều kỉ niệm đẹp.

P/S .............



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét