Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

Yêu đời



Giờ đã là 28/9, đó là những ngày cuối của tháng 9….Mới ngày nào ngày 2/9, bầu trời mùa thu xanh thăm thẳm với gió thu mát lộng, chỉ cần nhìn lên bầu trời thôi mà đã cảm thấy mùa thu về trên khắp đất trời này…vậy mà tháng 9 đã đi qua từ bao giờ…sinh nhật của một con người cũng đã qua….mình chợt nhớ ra tháng 9 này là sinh nhất của rất nhiều người.

Thế mà thấm thoắt mình đã đi làm được nửa năm rồi. Nửa năm ấy mình vừa học vừa làm, vừa thực hiện được biết bao nhiêu dự định. Cuộc sống thật bận rộn nhưng mà mình rất vui vì đã làm được nhiều việc cùng một lúc và việc gì cũng suôn sẻ. Giờ chỉ còn chờ bảo vệ tốt nghiệp nốt cái chuyên ngành Kế toán là xong việc học hành trong năm nay. Còn công việc thì cứ vậy thôi, cứ cố gắng phát huy và chờ đợi nếu như có cơ hội tốt hơn. Bản thân mình thấy công việc khá tốt. Chỉ có điều xét về lâu dài thì có lẽ mình cần suy xét lại một cách kĩ lưỡng hơn.

Trong năm 2012 này, mình thấy về cơ bản là mình cũng đã thành công. Bảo vệ tốt nghiệp 2 chuyên ngành đều đạt chỉ tiêu đề ra, đi thi tuyển vào các nơi đều trúng tuyển và may mắn có được một công việc rất tốt trong ngành hàng không với mức lương hiện tại, mình nghĩ đó là niềm mơ ước của nhiều người chứ ko chỉ là sinh viên mới ra trường, rồi mình còn được kết nạp Đảng viên….

Nói chung mình thấy khá thành công và may mắn. Nhất là trong năm nay, mình đã bước đầu biết kiếm tiền, có thể giúp đỡ được bố mẹ về kinh tế và có dư giả một chút để mà quan tâm tới mọi người trong gia đình nhiều hơn, có thể có một chút để đóng góp cho cộng đồng. Vui nhất là đầu tháng 8, mình được công ty cho đi vào Sài Gòn chơi. Đây là chuyến du lịch bằng máy bay đầu tiên và cũng là chuyến đi xa nhất của mình từ trước tới nay mà lại do chính công sức của mình làm ra nên mình rất vui. Mình còn vui hơn khi được vào tận nơi thăm gia đình bác Tú, thăm dì Tình, chú Tuấn, nhưng người bà con họ hàng rất thân tình với nhà mình. Vui lắm. Đây là lần đầu tiên mình đặt chân lên đất Sài Gòn, đi thăm dinh Độc Lập, bến Nhà Rồng, chợ Bến Thành…được thưởng thức những món ngon Sài Gòn như hủ tiếu Nam Vang, bún mắm, bánh xèo, chè bà ba….Thế rồi đó cũng là lần đầu tiên mình đặt chân lên vùng biẻn Phan Thiết, được đi tắm biển và nếm cái hương vị mặn mòi của biển Mũi Né_ Phan Thiết, được thủ cái cảm giác rất thích thú khi ngồi trên ván trượt cát từ những cồn cát rất cao…Thật tuyệt vời. Tuyệt vời hơn là những trải nghiệm này chính là những gì mà mình tự làm nên bằng sức lao động của chính mình. Về nhà, mình vui sướng biết mấy khi có điều kiệu mua quà về cho mọi người. Dù ít dù nhiều nhưng đó cũng là tấm lòng, tình cảm của một đứa con, đứa cháu may mắn được nếm cái hương vị lạ của đất phương Nam. Mình thích cái khí hậu của sài gòn. Mặc dù không có mùa đông nhưng cái se lạnh mùa thu vào mỗi buổi tối Sài Gòn thật tuyệt. Nó làm mình nhớ đến mùa thu Hà Nội, cũng se lạnh với những cơn gió đậm mùi thơm của hoa sửa, hay thoang thoảng mùi lúc chín, mùi rơm khô….

Những trải nghiệm của năm 2012 thật đẹp khi đầu tháng 7 mình được công ty cho đi sapa hưởng ứng trồng rừng bảo vệ môi trường cùng với Quỹ vì môi trường Việt Nam. Chuyến đi cũng thật vui và ấn tượng khi mình được chơi thoả thích trên sapa, lần đầu tiên được ở khách sạn 3 sao, ăn tiệc buffet và ngắm mưa sapa, lại được nhìn tận mắt những đám mây cuối ngày sà xuống lòng đường và cùng các anh chị em thanh niên đỉ chụp ảnh trên Phố Tây Sapa. Mặc dù đây là lần thứ 2 mình đi Sapa, lần thứ 2 đi tàu, nhưng đây vẫn là một chuyến đi đáng nhớ….Mọi thứ thật là tuyệt vời !

Có lẽ trong năm 2012, cuộc sống của mình nhiều niềm vui hơn. Dầu có căng thẳng, mệt mỏi đôi chút trong công việc, dẫu có nhiều bực tức, áp lực…nhưng những kỉ niệm đẹp đó thì mãi mãi in sâu trong tâm trí mình, bởi đó là kỉ niệm ngọt ngào đầu tiên của một con bé vừa mới tốt nghiệp ra trường bước vào môi trường làm việc, sống và làm việc trong một tổ chức lớn. MÌnh thật sự rất tự hào.

Giờ mình lại đang ngồi học bài. Mình đã từng nói rằng mình rất thích học, rất thích ngồi nghiên cứu những trang sách, và khi đó mình mới thực sự là mình, say mê và tâm huyết…Nhưng khi ra cuộc sống, mình cũng sẽ vấn lại say mê và tâm huyết, với những trang sách cuộc đời, kì diệu và phong phú.


Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

Blog


Lâu lâu không được vào blog viết lách, mình cảm thấy cuộc sống như thiếu đi một điều gì đó. Cuộc sống ơi, dường như mi đang bị thu hẹp lại nếu không có blog !