Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012

Tản mạn chuyện đi làm, đi học...

Thấm thoắt con bé là mình đã đi làm được gần 3 tháng rồi. Đi làm, hình như trông mình già hơn khi ngắm nghía trong gương, mấy cái nếp nhăn đáng ghét xuất hiện trên đôi mắt. Mắt thì đỡ thâm quầng hơn do được ngủ nghỉ điều độ, ăn uống tử tế tuy nhiên vóc dáng mảnh mai hơn do mình làm công việc đi lại nhiều, giao tiếp nhiều…






Mình thấy bản thân biết cách ăn mặc hơn, điệu đà và để ý tới vẻ bề ngoài hơn mỗi khi tiếp xúc với một ai đó, quần áo cũng được mình chọn lựa kĩ càng trước khi ra khỏi nhà và mình quan tâm nhiều hơn tới cách kết hợp đồ với nhau, không dám ăn mặc lôm côm nữa. Giầy dép cũng được chọn lựa kĩ hơn. Mình không dùng hàng Tàu nữa, chỉ chuộng hàng Việt Nam xuất khẩu vì nó bền và kiểu dáng giản dị hợp với công sở…Mình biết cách trang điểm, biết lựa chọn mĩ phẩm và dùng mĩ phẩm, biết tỉa đôi lông mày cho gọn gàng, biết búi tóc và để tóc cho phù hợp với trang phục….






Mọi thứ đã thay đổi rất nhiều ở bản thân mình sau 3 tháng đi làm nơi công sở.






Hôm qua mình được nghỉ làm, may mắn thế nào lại nghỉ đúng vào hôm Đảng Uỷ của trường triệu tập Đảng viên mới đi học lớp bồi dưỡng để thi lấy chứng chỉ. Thế là vừa được đi học mà lại ko phải đổi lịch làm việc. Lúc về, lang thang ở chợ Xanh sinh viên để nghía xem có mốt nào mới ko, mình thấy dân teen đổ xô vào các hàng quấn áo mùa hè kiểu voan có màu sắc sặc sỡ và đều khá mát mẻ. Mình cũng vào góp vui nhưng chẳng chọn đuợc gì vì thấy đồ ko hợp gu cho lắm. Thế rồi cơn gió nào đó đưa mình vào một shop toàn áo công sở chất liệu ren rất đẹp. Mình chọn được cái áo ren trắng bông hồng rất đẹp, lại cổ Đức kín đáo và mặc rất vừa vặn. Thích quá nên mình mua luôn, lòng hí hửng vì săn được hàng rẻ đẹp mà lại độc đáo vì cả shop có 2 cái duy nhất. Mình thích quá. Đã lâu rồi mình mới có cảm giác thích thú vì mua được món đồ đẹp như thế.






Từ khi đi làm, mình thấy thích tự đi mua đồ hơn. Chắc tại giờ lớn rồi nên mình cũng muốn tự lập. Tất nhiên không phóng tay quá nhưng mình thấy thèm mua sắm, hay đơn giản chỉ là đi ngắm đồ thôi.






Hôm nay cũng đi học Đảng. Xin xỏ mãi mới được về sớm để kịp buổi chiều đi học. Cũng may mà thứ 6 mình lại được nghỉ cả ngày để lại được đi học. Giờ cảm thấy đến trường cũng thích, vì được gặp lại bạn bè cùng trang lứa, thấy thân thương và yếu mến lạ kì, không còn là đồng nghiệp như ở cơ quan. Mọi người đều là bạn bè, gần gũi và thân thương.






Hôm qua ngồi xe bus, chợt nghe lại bài Mùa hè yêu dấu, mình thấy nhớ truờng xưa quá, nhớ bạn bè, thầy cô, nhớ những tháng ngày đi học….16 năm đến trưòng…16 mùa hè thơ mộng.






Năm nay chẳng còn mùa hè nữa, mình phải đi làm rồi, lại làm ngành Hàng không thì càng không có mùa hè, bởi mùa hè là mùa du lịch mà, nhân viên phục vụ cứ phục vụ đều đều. Và anh của mình cũng đang chuẩn bị cho chuyến du lịch ra đảo Phú Quốc 4 ngày, cơ quan cho đi. Hix. Mình thì ở nhà đi làm…cũng mong được đi chơi lắm mà chẳng biết đến khi nào ???






Mình cũng muốn cùng anh đi mua cái vali kéo để đựng đồ cho tiện lợi, cũng muốn mua tặng anh món đồ gì đó để anh đi du lịch, nhưng mà cứ làm chiều liên miên thôi, chả có thời gian gì cả. Chán chết. Chắc tuần này là tuần dễ thở nhất vì mình được nghỉ tận 2 ngày liền. Tuần sau lại làm căng rồi. Ôi thật chán !






Đi làm là thế, khuôn mặc sẽ già nhanh và thời gian cũng sẽ trôi rất nhanh. Nếu không biết tranh thủ chơi, tranh thủ tận huởng cuộc sống, thì sẽ sớm tiếc nuối bởi một mai nhìn lại, bao điều đẹp đẽ và nhiều cơ hội sẽ rời bỏ mình mà đi mất….










































3 nhận xét:

  1. uhm còn bây giờ thì sắp hết tháng 3 năm 2016 mất rồi. Tôi thì đang ngồi đây người ta thì đẩy lên còn mình lo đẩy xuỗng để không bị tiêu. Đúng là ngồi vào Bệnh viện Y Khoa Kỳ Hòa một cái là không hết việc, việc ngập đầu.

    Trả lờiXóa
  2. uhm còn bây giờ thì sắp hết tháng 3 năm 2016 mất rồi. Tôi thì đang ngồi đây người ta thì đẩy lên còn mình lo đẩy xuỗng để không bị tiêu. Đúng là ngồi vào Bệnh viện Y Khoa Kỳ Hòa một cái là không hết việc, việc ngập đầu.

    Trả lờiXóa