Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012

Mưa...Delay...và Sinh Nhật !



Nhật kí ngày 23/ 05/ 2012...

Mưa…Delay…và Sinh Nhật tuổi 22…






Hôm nay là một ngày mưa dài buồn lê thê. Sáng sớm bắt đầu bằng cơn mưa rả rích cho đến tận chiều khi lên ga rồi, mình mới cảm thấy nắng trở lại, và phía sân đỗ, nắng loang loáng trên những cánh tàu đang nằm dài chờ khách.






16h00, chuyến BL800 đáp, là con A320 có chữ Jet và ngôi sao màu đen, cái biểu tượng duy nhất mình có thể nhận ra trong vô vàn con khác. MÌnh ghét con màu trắng toát, đó là con A737, vì không có kí hiệu gì để nhận dạng nên mỗi khi đón tàu, mình thường phải chạy trên đôi cao gót 7cm cho kịp giờ !






Mình vẫn nhớ cái lần đầu tiên lên mở cửa tàu, chị Ngọc đi trước, mình theo sau. Nào là make okie sign, nào là push, nào là pull…và khi cửa tàu mở ra, tiếp viên trao tài liệu, và rồi đón khách, trợ giúp khách xuống tàu, rồi nhận tín hiệu thế nào với tiếp viên…đúng là từ cái nhỏ nhất cũng phải học. Cho đến giờ, mình đã ở Lost and found được 5 tuần rồi, và giờ đây nhìn lại quãng đường đi, mình thấy vui vì đã vượt qua được con số 3, con số của sự thay đổi.






Chiều nay cũng thế, một buổi chiều bình thường như bao buổi chiều khác đi làm, nhưng lần này mình phải đón chuyến BL800, chuyến cuối cùng của ca sáng.






Và rồi chuyến 800 cũng đi qua một cách bình yên…cho tới chuyến BL804….






Lần đầu tiên từ hồi đi làm ở Jetstar, mình hưởng trọn một ca delay…






Mưa tầm tã, mưa xối xả. Ngồi ở quầy check-in thi thoảng nhòm ra ngoài nhìn những vạt mưa trắng xoá, mình thấy ngại lúc đi về. MÌnh ghét mưa, ghét những hạt mưa vô duyên, ghét sự ẩm ướt…Lạ lùng nhất là một hành khách đến làm thủ tục trong bộ dạng ướt sũng, tự nhiên đứng thay áo trước mặt bao nhiêu là nhân viên một cách hồn nhiên như đứa trẻ…Mưa đó, mưa làm cho người ta vội vã, vất vả hơn, làm cho những kiện hành kí dính mưa ướt sũng, đầu tóc, quần áo bê bết nước mưa…Và delay….. Chuyến BL804 từ Sài Gòn về gần Hà Nội thì dính mưa không xuống được, lại quay về Đà Nẵng nghỉ ngơi đợi tạnh mưa thì về. Còn mình và mọi nguời trong ca trực thì dài cổ đợi.






19h…20h…21h…và 21h30 thì đáp chuyến BL806.






Hành khách mệt mỏi bước xuống, còn nhân viên thì uể oải vì buồn ngủ. Và hôm nay tàu của Vietjet và VN cũng delay hết sạch…Mệt mỏi…Và chuyến cuối cùng là 23h40’…






Ra khỏi phòng lúc 1h20’ sáng ngày 23/5, mình vẫn thấy bên quốc tế vừa xuống 1 chuyến. Các cửa nhà ga đóng hết sạch, tìm mãi mới thấy một lối ra. Không khí im lìm bao phủ khắp nhà ga vốn ồn ào, náo nhiệt của ngày thường, và từ trong mọi ngóc ngách, mình cảm nhận sự tĩnh mịch đến lạ lùng…






Trời vẫn mưa, và ngoài kia chẳng còn ai, rải rác vài chiếc xe qua lại, mọi nguời đều đang ngủ, mình chỉ gặp mấy anh bên cảng vụ đang trực đêm, và một vài khách nước ngoài xuống chuyến muộn nhất…






Và hôm nay là hôm đầu tiên mình về muộn nhất phòng, về sau cả chị Nguyệt sup.






Mở điện thoại ra đọc tin nhắn, những tin nhắn Happy birthday đã đến từ bao giờ mà mình không biết, chắc tại mải làm việc nên ko để ý. Thế là mình đã bước sang tuổi mới, bước sang một ngày mới tại chính nhà ga T1 này, tại chính cái lúc đang làm công việc ở trên ga… Mình rất vui, rất vui vì mình đã đón một tuổi mới như thế, tuổi 22 rất đẹp của mình…






Đây sẽ là một kỉ niệm không thể quên….Delay và Sinh Nhật !






Happy Birthday to Monsoon !






Nội Bài Airport 2h30’ ngày 23/5/2012


1 nhận xét:

  1. Sinh nhật muộn màng nhưng vui vẻ nhé! Thành công và vững tin trên con đường phía trước ^ ^

    Trả lờiXóa